Chương 29 – Truy tìm nguồn gốc kiến Lê Dương

TIỂU THUYẾT – ĐẢO KIẾN

Chương 28: Đàm phán!

– Thưa mẹ. Con nghĩ chúng ta không thể co cụm phòng thủ mãi được, cần phải phản công để giành lại thế chủ động cho cuộc chiến này. Kira lễ phép trả lời mẹ mình.

Phần lớn các kiến chúa Đế Quốc đồng ý với ý kiến của Kira.

– Đúng là chúng ta cần làm điều gì đó để lật ngược tình thế nguy cấp này, nhưng vấn đề là chúng ta không bắt giữ được tù binh nào cả, cũng không hề có bất kỳ thông tin nào cho biết tổ của loài kiến ngoại lai này nằm ở đâu. Một kiến chúa đỏ hung vẫn có vẻ chần chừ.

– Vì vậy, ta sẽ nhận nhiệm vụ trinh sát này. Kira bất ngờ xung phong, nó có lý do để làm vậy.

Cả hai hội đồng kiến Liên Bang và Đế Quốc đều cảm thấy hơi xấu hổ, dù chúng cố tìm cách hạn chế bớt quyền hạn của Kira, nó vẫn chấp nhận cống hiến cho loài kiến nơi đây.

– Ngươi sẽ dùng chuồn chuồn của Đế Quốc để trinh sát? Một kiến chúa chủ nô hỏi với một cảm xúc không được thoải mái cho lắm.

– Chuồn chuồn nào của Đế Quốc, đó là người bạn chiến đấu đã đồng hành cùng ta rong ruổi khắp nơi. Kira vẫn không thừa nhận.

– Ngươi được lắm, chúng ta đã tìm hiểu được đó là chuồn chuồn ngô, một trong ba con chuồn chuồn được Đế Quốc giao cho đồn tiền tiêu phía bên kia bờ sông. Ta dám chắc là ngươi đã ăn trộm nó. Con kiến chúa vẫn muốn Kira phải chấp nhận là Red không thuộc về hắn, nhưng Kira lại đáp trả với câu trả lời khó tin nhất.

– Trộm hồi nào! Ta cướp đấy! Kira thản nhiên trả lời.

Thời gian trong hang hội đồng như ngừng lại, nhiều kiến chúa không thể tin nổi Kira lại táo tớn đến vậy. Bây giờ chúng mới nhận ra, việc cố gắng thuyết phục Kira từ bỏ cái tôi bản thân, để trở lại làm một chiến binh dưới sự dân chủ của tổ kiến thật nực cười đến thế nào.

Kira đã trở thành kiến không nằm trong sự chi phối của bất cứ tổ nào nữa rồi, dù là tổ kiến Liên Bang hay Đế Quốc.

Và không để phí thời gian thêm nữa, hội đồng liên ming đã đồng ý cho Kira truy tìm nguồn gốc của kiến Lê Dương. Bọn chúng muốn biết được tổ kiến ngoại lai nằm ở đâu, mục đích xâm lược này là gì, muốn đất đai, nô dịch kiến khác hay là sao.

Cũng có ý kiến khác là nếu kiến Lê dương đồng ý, liên minh sẽ cử sứ giả đi cầu hoà.

Bọn chúng chấp nhận nhường lại một phần khu vực sinh tồn cho kiến Lê Dương, kiến Lê Dương sẽ là thế lực lớn thứ ba tồn tại trên vùng đất này. Ở đây thức ăn đủ phong phú để nuôi dưỡng tất cả.

Kira sắp xếp ổn thoả cho quân đoàn bão đỏ của mình ở một khu vực biệt lập, tránh xa sự dòm ngó của hội đồng liên minh giữa Đế Quốc và Liên Bang. Kira không muốn khi mình xong nhiệm vụ trở về, quân đoàn bão đỏ bị giải tán không còn sót chiến binh nào.

Kira ra thiết quân luật, phong thành, không có phép kiến của quân đoàn bão đỏ được giao tiếp với bất kỳ kiến nào đến từ bên ngoài. Nó đảm bảo thức ăn, lương thực trong một tuần cho các chiến binh của mình, và tự mình tuyên bố với các kiến chúa, nếu dám có hành động khác thường, nhằm phá hoại quân đoàn bão đỏ, thì Kira sẽ không giao bất cứ thông tin nào mà nó tìm được cho liên minh. Đồng thời nó đe doạ sẽ tấn công hội đồng của kiến Đế Quốc.

Sau khi làm xong mọi chuyện, Kira cưỡi Red cùng kiến số 154 bắt đầu đi thực hiện nhiệm vụ trinh sát quan trọng nhất lịch sử của cả loài kiến đỏ hung và kiến chủ nô từng biết đến.

Dù Kira chưa từng đi hết lãnh thổ của Liên Bang, nhưng nó được sinh ra ở đây, ít nhiều có sự gắn kết tự nhiên. Cũng như nhiều loài vật vậy, khi phải rời khỏi vùng đất của mình từ lâu, nhưng chỉ cần được quay trở lại, chúng nhanh chóng bắt nhịp với từng ngọn cây, viên sỏi, như thể đó chính là hơi thở tự nhiên của bản thân vậy.

Không quá bất ngờ, Kira nhanh chóng đặt tâm tưởng mình hoà lẫn cùng mảnh đất này. Chúng bay dọc theo con đường hành quân mà kiến lê dương khi xâm lược đã để lại. Vừa theo dấu kẻ thù, Kira cũng đồng thời chứng kiến khung cảnh hoang tàn mà những kẻ ngoại lai này để lại.

Không chỉ những tổ kiến đỏ hung của Liên Bang bị tàn phá mà cả những loài kiến hiền lành, sống di cư khác cũng không có khả năng sống sót, cả tổ mối nếu vô tình nằm trên đường tiến quân cũng bị kiến lê dương tàn sát sạch sẽ.

Kira có thể kết luận, loài kiến ngoại lai này ngoài sự hiếu chiến và hung hãn ra, chúng còn cực kỳ ăn tạp. Những thứ có thể ăn được đều có dấu răng của những loài kiến này, chúng như thể tò mò, cái gì cũng muốn thử xem có ngon hay không? Rồi sau đó phát hiện ra tất cả đều là thứ dễ dàng ăn được.

Như thể đến từ một vùng đất khô cằn, nơi thức ăn cực kỳ thiếu thốn và khó nuốt. Khi tới được vùng đất màu mỡ này, chúng như thấy thiên đường, đâu đâu cũng là thức ăn, đâu đâu cũng là của ngon vật lạ vậy.

– Loài kiến Lê Dương này thật cực kỳ quái lạ. Kiến số 154 trao đổi với Kira.

– Ý ngươi là sao? Chúng là loài ngoại lai, tập quán sinh sống, mọi thứ khác chúng ta là bình thường. Kira trả lời.

– Không biết anh có để ý không, nhưng phần lớn những kiến chiến binh lê dương này có chung một thứ tự pheromone giống nhau. Trong lúc phụ giúp các kiến thợ dọn dẹp chiến trường, tôi vô tình phát hiện ra điều này.

– Thật sự sao, thứ tự pheromone giống nhau đến mức độ nào!

– Gần như sao chép giống nhau đến 100%, trung bình 10.000 – 50.000 kiến chiến binh thì có chung thứ tự pheromone giống nhau trên râu.

Kira bắt đầu lo lắng rồi. Pheromone để là hoá chất đặc trưng của côn trùng, riêng ở loài kiến hoá chất này tập trung chủ yếu trên râu của chúng, thứ tự những hoá chất pheromone sinh ra là đã được định sẵn, chỉ có kiến chúa mới nắm rõ và có khả năng cấp lại đầy đủ nếu mất đi. Dù tài năng như số 154 cũng không thể làm được việc đó. Điều này có nghĩa, mỗi con kiến sinh ra chỉ có một thứ tự pheromone duy nhất trên râu, không có kiến nào giống kiến nào được.

Kira không đủ kiến thức để giải thích điều này. Nó chỉ cảm nhận được, điều này không phù hợp với quy luật tạo hoá, cũng giống như chính nó, sức mạnh mà nó mang trong mình đã vượt ra khỏi giới hạn tự nhiên rồi.

“Có lẽ chuyến đi này sẽ giải đáp những thắc mắc bấy lâu nay.” Kira thầm nghĩ, nó vừa lo lắng nhưng cũng phấn khích nữa, sự tò mò tạo nên động lực mạnh mẽ.

– Tới rồi! Kira đã phát hiện nơi những con đường pheromone của loài kiến lê dương tập trung lại nhiều nhất, đây có lẽ là hang trung tâm rồi.

Khi tới gần kira mới phát hiện đây là một tổ mối khổng lồ. Kiến lê dương đã chiếm lấy nó, nếu vậy số phận của những con mối này có lẽ đã được định đoạt cả rồi.

Mối là những kiến trúc sư tài ba trong tự nhiên, chúng xây những gò đất cao lớn, kỳ vĩ trộn bằng cát và đất sét. Tổ mối có thể chứa hàng triệu con mối. Nơi này cực kỳ phù hợp cho loài kiến Lê Dương trú ẩn, trong tổ chứa cả một đội quân kiến khổng lồ cũng là chuyện bình thường.

Kira và số 154 quan sát từ xa, ở cửa hang có đông lính canh đang đứng. Nhưng không có cảnh nhộn nhịp ra vào của các kiến thợ khi làm việc ở một tổ kiến bình thường. Loài kiến Lê Dương này có lối sinh hoạt khá giống kiến chủ nô, có lẽ chúng cũng thuộc kiến chuyên đi cướp bóc, nô dịch kiến khác mà thôi. Kira nghĩ vậy.

– Quan sát như vậy cũng đã đủ lâu rồi, cũng không có phát hiện gì thêm cả. Anh có định xâm nhập vào đó hay không? Tôi có giữ lại một pheromone của chúng để làm mẫu đây, chỉ cần mất một đêm chế tạo nước hoa, tôi sẽ làm giả thân phân kiến Lê Dương cho anh vào tổ của chúng. Số 357 bàn tính với Kira, nó đã quen với cách làm liều lĩnh của Kira nên cũng chuẩn bị trước tất cả rồi.

Nhưng ngược lại với suy nghĩ của số 154, Kira có cảm giác ớn lạnh. Nó cảm nhận được thứ vật chất kỳ lạ, mà nó tưởng rằng đã hoà tan trong từng thớ thịt của nó rất lâu từ trước, lại đang sinh ra cộng hưởng với thứ ở trong tổ mối kia.

Nếu trong tổ mối có kiến lê dương nào sở hữu sức mạnh kỳ lạ như Kira, chắn hẳn nó cũng đã cảm nhận được sự tồn tại của Kira lúc này rồi. Số 154 nhìn thấy Kira lộ rõ vẻ chần chừ, chưa khi nào nó thấy Kira như vậy cả, một chiến binh ngang tàng mạnh mẽ như Kira thì sợ điều gì cơ chứ, số 154 thắc mắc nhưng không biết bắt đầu thế nào cả, nên đành im lặng theo dõi tổ mối nay là tổ kiến lê dương.

Kira vẫn đang trầm tư suy nghĩ quên cả trời đất, bỗng nhiên số 154 chạm râu trao đổi.

– Làm gì mà thất thần vậy, bọn lính canh rút hết vào tổ rồi. Chúng hành động thật kỳ lạ.

Kira biết là suy nghĩ của mình đã đúng, thứ chảy trong huyết mạch nó và thứ gì đó trong tổ có liên kết với nhau, hay có thể là có chung nguồn gốc. Nếu vậy thì hành động rút hết lính canh, có thể là một lời mời gọi.

– Ta phải vào tổ mối thôi, ngươi hãy chờ ở đây, nếu như hết ngày mà ta không trở ra nữa. Hãy cưỡi chuồn chuồn tìm tự do cho riêng mình đi. Không cần nghĩ đến chuyện quay về Liên minh báo tin, hay tìm cứu viện đâu. Đó là điều tốt nhất cho ngươi đấy. Kira nhắn nhỉ số 154.

– Anh làm tôi lo lắng đấy, chiến binh kiến đỏ hung gan dạ không sợ chết hằng ngày đâu rồi. Số 154 hỏi Kira.

– Đây là chuyện cá nhân của ta. Thôi, hãy nghe lời khuyên đi, ta cũng chỉ đề phòng vậy. Kira trả lời số 154.

Nó không biết rõ về nguồn gốc sức mạnh mình đang có, còn loài kiến ngoại lai này, có lẽ chúng biết câu trả lời. Nếu vậy, thì mọi thứ đều khó nắm bắt. Chỉ đành trông chờ vận mệnh mà thôi.

Đây là bài viết cá nhân, hãy ghi nguồn nếu muốn copy hay chia sẽ!

Chương 30: Mở ra nhận thức mới

Phong Vân!

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x