Chương 28 – Đàm phán!


TIỂU THUYẾT – ĐẢO KIẾN

Chương 27: Uy vọng tăng cao, tâm tính thay đổi

Những cú chạm râu nhẹ nhàng đầy ẩn ý của hội đồng kiến Liên Bang. Cuối cùng, Nữ vương Shirio cũng là kiến có khả năng khiến Kira có thể xuống nước dễ dàng nhất, đứng ra trò chuyện cùng nó.

“Con của ta, sau khi con cùng nhóm kiến trinh sát rời tổ vào ngày hôm đó và không bao giờ trở lại nữa. Mẹ có cử một vài đội kiến đi tìm kiếm, chỉ còn thấy xác của chúng vươn vãi khắp nơi mà thôi. Thật đáng thương.”

“Sau đó thì bọn kiến ngoại lai đó bắt đầu tấn công. Ban đầu chúng chỉ tiến hành những cuộc chiến nhỏ lẻ, đầu tiên là phục kích các nhóm kiến thợ đi kiếm ăn, săn mồi, sau đó dần táo tợn hơn tấn công cả những tổ kiến tiền tiêu, những đội lính trinh sát với số lượng lớn.”

“Chúng khi đã nhắm vào mục tiêu nào, thì bao vây tiêu diệt toàn bộ không để lọt bất cứ nguồn thông tin nào ra ngoài cả, con là trường hợp duy nhất thoát khỏi chúng. Vì vậy chúng ta vẫn chưa biết được tồn tại của loài kiến ngoại lai này, sự nghi ngờ tập trung vào những con thú săn kiến lớn, cũng chỉ biết than trách mà thôi.”

“Và khi chúng đã thăm dò kĩ lưỡng, thì tai hoạ với kiến Liên Bang chính thức bắt đầu. Kiến lê dương đưa quân chính quy của mình tràn lên tấn công các tổ kiến đỏ hung. Với số lượng vượt trội, cùng sự kỷ luật khi chiến đấu, kiến lê dương nhanh chóng bẻ gãy từng phòng tuyến phòng thủ của Liên Bang rừng lá kim. Ép chúng ta rời tổ, bỏ chạy về phía Tây. Cuối cùng là trú chân tại ngọn đồi này.”

“Quá trình sau này con cũng biết rồi đó. Liên Bang và Đế Quốc bắt tay nhau để chống lại tai hoạ diệt vong. Nhưng không biết còn có thể chống cự được bao lâu.” Nữ hoàng Shirio với vẻ mặt trầm ngâm đầy suy tư.

Kira nhìn mẹ mình, nó biết bà đang kể sự thật, tâm trạng buồn rầu lo lắng của bà cũng là thật. Nhưng biểu hiện lúc này thật ra phần lớn là muốn khơi gợi lòng yêu đồng loại của Kira. Muốn nó cống hiến nhiều hơn vì lợi ích của tổ.

Kira trong lòng đau đớn, mẹ nó làm bản năng của loài kiến dâng trào khắp tâm khẳm Kira. Tại sao nó lại thay đổi nhiều đến thế này. Vì sao nó lại không thể từ bỏ tất cả quyền lực của mình, để vô tư cống hiến sức lực cho tổ kiến Liên Bang của mình.

Nhưng đồng thời nó lại cảm thấy mình rất cô đơn, lẻ loi, nó có chí hướng của riêng mình, nhưng ý chí này lại có phần đối nghịch với hầu hết những đồng loại có mặt tại đây.

Nó muốn dẫn kiến Liên Bang đi theo một con đường mới, con đường mà theo nó là tiến bộ hơn, sẽ mang lại vị thế cao hơn cho loài. Nhưng giờ khắc này nó phải kiềm nén, nó vẫn chưa có gì cả, quân đoàn bão đỏ cũng là vay mượn, nó chưa có chỗ đứng trong cộng đồng kiến.

Chỉ có bỏ sức ra cống hiến, cố hết sức mình, nỗ lực phấn đấu để tồn tại, để giành được nhiều sự kính ngưỡng và quyền lực hơn nữa, khi đó mới có bàn đạp để hiện thực hoá ý chí, giấc mơ của mình. Kira tự nhắn nhủ với bản thân như vậy.

– Thưa mẹ, ngày đó khi con bị kiến Lê Dương truy đuổi, bất ngờ con đã bị đem đi khỏi vùng đất của Liên Bang bởi một sức mạnh, một vật thể vô cùng to lớn, nó to đến nổi có thể che lấp cả bầu trời, khi cúi xuống có thể nhổ cả những ngọn núi to đem đi. Kira kể về hành trình của mình, sau chuyến rời tổ định mệnh đó.

Kira biết những điều nó kể ra, có lẽ các kiến xung quanh sẽ không tin, nhưng nhất định nó phải kể lại với mẹ nó. Đó là lời hứa của một chiến binh với những đồng đội đã ngã xuống vì bảo vệ mình. Chỉ cần mẹ nhận được những thông tin đó, là Kira đã trút được gánh nặng trong tâm đã đè chặt nó bấy lâu nay.

– Con đã bị đưa tới tận vùng đất ấm áp phía Tây, vượt qua cả một con sông rộng lớn, mà cả tổ kiến Liên Bang từng thành viên nối với nhau, chưa chắc đã đủ để vượt nổi con sông đó.

– Trải qua hành trình dài, với nhiều nguy hiểm, con đã trở về bên ngài, kể từ bây giờ con chỉ mong ước sẽ được cống hiến sức lực của mình cho tổ.

Kira bình tĩnh truyền đạt suy nghĩ của mình, nó cảm nhận được bầu không khí hiện tại có vẻ như không được thân tình lắm. Nó biết vì nó biểu hiện quá mạnh mẽ, lại nắm giữ đội quân bão đỏ thiện chiến, khiến những kiến chúa cảm thấy không được hài lòng.

– Chúng ta rất cảm kích trước sự nhiệt huyết, chiến đấu gan dạ của ngươi kiến số 3… Kira. Một kiến chúa phát tán thông tin, nó vẫn chưa quen phải gọi một con kiến bình thường với cái tên riêng, nhưng đây là thời điểm nhạy cảm, nó cố gắng làm Kira an lòng.

– Nhưng biết trình bày thế nào nhỉ? Ngươi hành động quá độc lập, quá bất ngờ. Loài kiến chúng ta không quen như vậy, chúng ta mong muốn ngươi sẽ là một thành viên gắn bó mật thiết cùng bọn ta, cùng có sự kết nối chung thành một thể thống nhất khi chiến đấu. Những con kiến chúa này ruốt cuộc cũng không nhịn được, chúng bày tỏ thái độ thực sự của mình rồi.

Kira trầm ngâm.

– Vậy thưa hai hội đồng kiến Liên Bang và Đế Quốc! Các ngươi muốn ta trở thành một chiến binh bình thường trong quân đội các ngươi hay sao. Kira trả lời.

– Không, không! Chúng ta muốn ngươi không được tự ý hành động như trước, mà phải thông qua ý kiến chung từ hội đồng. Ngươi nếu đánh bậy đánh bạ như trước sẽ làm rối đối hình, khiến cho cuộc chiến có thể sẽ thất bại. Một con kiến chiến binh lão làng bày tỏ.

– Hừ, theo như thông tin vừa rồi của các ngươi, thì đóng góp của ta với các ngươi coi như đã bị phủi sạch cả rồi. Kira bắt đầu nóng giận.

– Phe kiến Liên Minh lẫn Đế Quốc sau những cuộc chiến vừa rồi, đã bị tổn hại nghiêm trọng, các ngươi làm gì còn đủ sức để bảo vệ cho tổ của mình nữa cơ chứ.

– Chiến thuật chiến đấu của các ngươi đã lỗi thời, trong khi thực tế đã chứng minh sự có mặt của Quân đoàn bão đỏ của ta trên chiến trường phát huy tác dụng rất lớn.

– Nếu các ngươi còn không nhận ra, không chịu thay đổi thì sẽ không có tương lai nào cho cả loài kiến đỏ hung và kiến chủ nô nữa đâu.

Kira chốt hạ hết ý của mình, rồi im lặng, nó không có ý định thông tin tiếp điều gì cả, điều cần trình bày cũng đã trình bày hết rồi. Giờ chỉ chỉ thử thái độ các kiến ở đây rồi tính tiếp vậy.

Những con kiến chúa, kiến chiến binh lão làng, nhìn nhau đầu bất an, chúng không nghĩ Kira sẽ thẳng thắn đến như vậy. Hơn nữa lời lẽ của Kira là chính xác, khó lòng mà phản biện được. Cuối cùng, những con kiến này theo thói quen, chạm râu vào nhau, bắt đầu trao đổi trực tiếp tìm ra phương hướng đối phó.

Kira vẫn kiên nhẫn chờ đợi! Nó nhìn trong hang, và nhận thấy do áp lực chiến tranh từ kiến Lê dương, kiến đỏ hung và kiến chủ nô đã có dấu hiệu xích lại gần nhau hơn, chúng còn chấp nhận sự trao đổi trực tiếp với nhau, điều mà tưởng như sẽ không bao giờ xảy ra. Điều này cần thiết cho liên minh.

Sau một lúc lâu, có vẻ như chúng đã thảo luận xong. Một con kiến chúa đứng ra trao đổi với Kira.

“Chúng ta công nhận sự đóng góp của ngươi, cũng biết ngươi sẽ khó lòng mà giao ra quân đoàn bão đỏ được. Chúng ta cũng sẽ cung cấp lương thực, mật ngọt cho ngươi nuôi binh lính dưới quyền của mình.”

“Nhưng cần có thêm điều kiện, là ngươi không được tự tiện dẫn quân của mình đi nơi khác mà không thông báo với hội đồng, và phải hạn chế số quân đang nắm giữ của mình, chỉ được bảy ngàn chiến binh, tuyệt đối không được chiêu mộ thêm.”

Kira suy nghĩ: “Những Nữ vương này thật sự khá lươn lẹo rồi, điều kiện đầu tiên cũng không có ý nghĩa thực chất gì cả, chỉ được thêm vào để làm tăng sức nặng đàm phán mà thôi. Chủ yếu là điều kiện thứ hai. Nhưng như vậy cũng phù hợp với dự tính của Kira, nó chỉ việc đẩy thuyền theo mương, cả hai bên đàm phán sẽ nhận được điều mình mong muốn.”

– Ta sẽ hạn chế quân số của mình. Nhưng còn việc hành động trên chiến trường, nếu điều kiện cho phép ta sẽ thông báo trước cho hội đồng được biết, còn nếu quá cấp bách, xin phép là sẽ đánh trước xin lệnh sau. Kira trả lời.

Như đã chuẩn bị trước các kiến chúa nhanh chóng đồng ý với Kira, cuộc gặp mặt đàm phán này có thể coi như là thuận lợi.

– Bây giờ đã xong vấn đề của quân đoàn bão đỏ, tiếp theo nên suy nghĩ cách đối phó với đội quân kiến lê dương ngoại lai này. Đây mới là vấn đề cấp thiết phải không? Kira không muốn bị cô lập khỏi thượng tầng, nó muốn được tham gia vào liên minh. Cách thiết thực nhất, là đưa vấn đề nóng hổi này ra giữa liên minh mà thôi.

Hội đồng kiến không thể bỏ mặt làm ngơ Kira được. Chúng cũng hiểu trong thời kì chiến tranh tàn khốc thế này, những chiến binh tài giỏi sẽ xuất hiện. Trong dòng lịch sử dài dòng của Liên Bang và Đế Quốc, cũng đã từng xuất hiện những chiến binh xuất sắc như thế.

Nhưng những chiến binh đó sẽ nhanh chóng bị quên lãng, các kiến chúa duy trì một trật tự dân chủ thuần tuý một các cực đoan nhất, sẽ không cho phép những biểu tượng mang tính cá nhân như vậy tồn tại lâu dài trong tổ của mình. Điều này rất khó giải thích, chỉ là bản năng và kinh nghiệm đã khiến chúng làm những việc mà chúng nghĩ là đúng đắn.

– Chắc là con đã có kế hoạch riêng, hãy chia sẽ ý kiến của mình cho mọi kiến ở đây được biết. Đây sẽ là bước đầu tiên để con hoà nhập với cộng đồng này. Đúng là hiểu con không ai bằng mẹ, nữ hoàng Shirio là kiến chúa đầu tiên phất hiện ra tâm tư của Kira.

Chương 29: truy tìm nguồn gốc kiến Lê Dương

Đây là bài viết cá nhân, hãy ghi nguồn nếu muốn copy hay chia sẽ!

Phong Vân!

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x