Cúc hoạ mi – phần 1

cúc hoạ mi
  1.  

“…có cái bóng lặng im
hơn nửa cuộc đời đi tìm giấc ngủ
ngửa bàn tay biết bao nhiêu là đủ
úp bàn tay nghe lá rũ muôn chiều

Vạn ước mơ chỉ còn lại đôi điều
buông hơi thở chẳng còn nhiều tạp niệm
chẳng thiết tha trắng xanh vàng tím
chỉ muốn nằm im
và nghe nhịp đập tim mình

Ai sẽ cùng ta đi tiếp cuộc hành trình
ai đứng lại nhìn tấm hình treo bên cửa
ai sẽ hát ta nghe về tương lai không còn nữa
ai sẽ kể ta nghe về quá khứ chửa bao giờ

Có những điều bình dị như thơ
trồng một vườn cây,
chờ đến ngày hái quả
sáu ngọn núi đứng nghiêng mùa thật giả
mười con sông xuôi về ngã đúng sai
trôi bềnh bồng giữa dòng nước chua cay
mọc từ đất những tháng ngày ngọt mặn

Trong một vạn lý do cho tiếng cười trọn vẹn
có đóa cúc ngoài hiên mới vừa nở lưng chừng…”

~~~cúc~~~

10.06.2019

2.

“Người có lên tàu không
để tôi đưa người đi một vòng duyên số
bỏ lại nỗi buồn trong lòng thành phố
những vệt nước mắt dài
những vết ố thời gian

hãy cùng tôi đi qua đồng lúa dịu dàng
qua đồi núi bạt ngàn hùng vĩ
sau ô cửa là muôn vàn điều bình dị
của một đời sống nghèo mà thi vị xanh trong

tâm hồn người từ thuở gai chông
nay bình lặng như một dòng nước mát
là đất nước của mình,
từ ngày nào còn nằm trong câu hát
giờ cầm nắm được rồi một bát yêu thương

ta muốn lại đi thêm vạn nẻo đường
gặp những mặt người bình thường không lên tiếng
như trái ổi con chín hường xao xuyến
những nụ cười hiền lưu luyến thơm tho

đời sống này còn nhiều lắm âu lo
ta chỉ là bông hoa nơi núi rừng rất lạ
đòi hỏi chi một cơn mưa mùa hạ
hãy lặng yên và cảm tạ nỗi sầu

này người ơi, hãy đi lại từ đầu
bởi tôi phải xuống nơi chân cầu tĩnh tại
mong người vui với chặng đường còn lại
có một cánh đồng hoa cúc dại đợi mong

Em ơi em, em có lên tàu không
để anh đưa em đi một vòng duyên số…”

~~~cúc~~~

22.5.2019

3.

“có một kẻ rất buồn đi giữa mùa đông
có kỷ niệm lạc dòng giữa mênh mông bát ngát
có đôi khi đứng nhìn người một lát
rồi đi…

đi và đi
đi để quên hết những yêu thương trường kỳ
để không còn nhớ những lời hứa thầm thì hai người biết
để lặng thinh bản tình ca da diết
để tháng ngày nào xanh biếc phải vàng thư…

đi qua những cuộc tình không rõ thực hư
qua biết bao cuộc đời mà vẫn ôm khư khư nỗi nhớ
như đứa trẻ bơ vơ giữa trời xớ rớ
như một tiếng thở dài sau một mớ lao đao…

đi cho đôi chân trần gầy tái xanh xao
cho gió thổi rồi khô mau nước mắt
cho mưa đổ buồn thiu hiu hắt
cho nắng chảy dài
và xuân sắc tàn phai…

có một kẻ rất buồn không biết là ai
không biết từ đâu
chỉ biết là ở giữa mùa đông
khoan thai
đi mãi.”

~~~cúc~~~

26.12.2018

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x