Chương 29: Truy tìm nguồn gốc kiến Lê Dương
Kira chậm chậm bò vào cửa hang, nó bắt đầu bình tĩnh lại, điều hoà nhiệt độ thân thể của mình. Trải qua nhiều trận chiến lớn nhỏ khác nhau, cũng được tiếp xúc với những kiến chúa tinh ranh, trí tuệ nhất, Kira tự nhủ bản thân đã đủ năng lực đương đầu mọi thứ trên đời rồi.
Bây giờ nên loại bỏ mọi lo lắng, tạp niệm trong tâm trí, hãy để nó trở thành kiến chiến binh trẻ tuổi tò mò, ham học hỏi ngày nào.
Tổ mối là mạng lưới chằng chịt những con đường, nhưng không hề rối loạn mà lại rất khoa học, về trình độ xây dựng thành phố ngầm dưới lòng đất, thì khả năng của chúng còn vượt xa loài Kiến. Kira đã thấy một nhóm kiến Lê dương đứng đợi, chúng tránh ra nhường một lối đi cho Kira.
Không hề có cảm xúc chống đối tiêu cực nào cả, Kira còn cảm nhận được ở chúng một sự vui mừng. Mới đầu không khí còn hơi e dè, sau khi Kira càng đi sâu vào trong hang những con kiến Lê Dương chạm râu vào nhau bàn tán, sự phấn khích của các Pheromone càng được thể hiện rõ rệt. Thật sự kì lạ, mình đã đem lại điều gì mà những con kiến ngoại lai này vui mừng đến vậy chứ.
Cuối cùng, Kira cũng thấy được một hang to và rộng, có lẽ xưa kia đây là hang của mối chúa. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào hang này, Kira biết nơi mình cần tìm câu trả lời có lẽ nằm ở đây. Kira không chút do dự đi vào trong hang trung tâm này.
Tại đây nó cứ ngỡ sẽ gặp Kiến chúa của loài kiến lê dương, nhưng không. Tập trung trong hang là gần một trăm con kiến Lê Dương, những con kiến này là kiến cái bình thường, có cả kiến thợ, kiến chiến binh, tất cả đều là kiến cái không có bất kỳ kiến đực hữu tính nào hiện diện ở đây cả.
Những con kiến này đều đã quá tuổi trưởng thành theo như Kira quan sát, nhưng ở chúng lại có vẻ mệt mỏi tiều tuỵ khó tả. Giống như là những kiến chúa trải qua các kỳ sinh nở vậy!
Kira nhìn sâu vào mắt đối phương, những con mắt lạnh lẽo, như cái xác rỗng không có sự sống chảy trong đó vậy.
– Các ngươi là thủ lĩnh của loài kiến Lê Dương. Kira hỏi thăm dò.
Đáp lại nó chỉ là những ánh mắt vô hồn và sự im lặng đáng sợ.
– Các ngươi tự xưng là kiến ngoại lai, vậy các ngươi từ bên ngoài tới? Từ nơi tận cùng của thế giới này tới hay sao?
Lần này một con kiến Lê dương với vẻ mặt hứng thú có vẻ bắt đầu chú ý đến Kira nhiều hơn. Nó trả lời Kira bằng một câu hỏi.
– Tận cùng thế giới. Ngươi biết nó như thế nào ư? Thế giới này rộng lớn hơn ngươi tưởng tượng rất nhiều. Một con kiến lê dương trả lời nó.
– Ngươi làm như thể ngươi biết được thế giới này như thế nào vậy. Kira cố gắng khiêu khích để xem có moi được thông tin gì hữu ích hay không?
Các con kiến lê dương này hình như không hề muốn Kira ác cảm với chúng, trái lại dù vẻ bề ngoài khá nhăn nhúm, mệt mỏi chúng vẫn cố gắng tạo thiện cảm với Kira, dù cho là hơi giả tạo môt chút. Chúng còn đem cả mật ngọt ra mời Kira dùng. Một con kiến Lê Dương bắt đầu câu chuyện của chúng.
– Đầu tiên chúng ta sẽ kể cho ngươi biết hành trình tới vùng đất này của loài kiến Lê Dương! Chúng ta đến từ một vùng đất khô cằn, mặt đất toàn là sỏi đá, nơi thức ăn thiếu thốn, quanh năm không có nổi một trận mưa, tuy vậy chúng ta vẫn kiên cường sống sót và vẫn sống tốt.
– Chúng ta là một nhóm kiến lính trinh sát của tổ, cơ cấu tổ chức xã hội cũng không khác gì các ngươi đâu. Được phân công tìm kiếm thức ăn và xem có kẻ thù nào lảng vãng quanh lãnh thổ để báo động kịp thời.
– Một ngày nọ, chúng ta thấy những con người khiêng những thùng sắt to lớn. Đối với loài kiến lê dương chúng ta, đó quả là cơ hội may mắn trời ban khó mà tìm thấy được. Vì với kinh nghiệm truyền lại, nơi nào có con người, nơi đó sẽ có nhiều thức ăn vả lại đều rất thơm ngon.
Kira nhăn hết cả mặt mày, nó không hiểu những từ ngữ mà con kiến kia đang kể về. “Người”, “thùng sắt” là gì, nó thật sự chưa nghe tới bao giờ.
– Ngươi đang kể về những điều mà ta chưa biết bao giờ? Kira hỏi lại.
– Nhưng ta sẽ đợi. Kira bình thản bởi nó hiểu đang đối diện với một chủng loài kiến hoàn toàn khác từ một vùng đất bên ngoài, cho nên những kiến thức mới lạ là điều hiển nhiên nó phải chấp nhận.
– Chúng ta rất tán thưởng tâm tính của ngươi đấy. Con kiến lê dương kia tiếp tục câu chuyện của mình.
– Cũng bởi lâu rồi mới được ăn ngon, chúng ta nán lại hơi lâu. Những con người đó đã đem thùng sắt lên thuyền lớn ngoài biển, ra khơi. Chúng ta vô tình bị mang theo, rời xa quê hương của mình.
– Sau nhiều ngày lênh đênh trên biển, cuối cùng loài người đã đem những thùng sắt đó và cả chúng ta đến hòn đảo này.
– Khi đến được vùng đất tươi đẹp này, chúng ta cực kỳ phấn khích, nơi này của các ngươi quả là thiên đường, thức ăn đầy rẫy, khí hậu ôn hoà. Quả thật là vùng đất được chúa trời ban phước lành.
– Vậy nên các ngươi đã nảy lòng tham muốn chiếm đoạt lấy. Kira đã hơi nắm được toàn bộ câu chuyện.
Tuy nhiên đây mới chỉ là về hành trình mà loài kiến Lê dương này tới được đây, còn bí ẩn về sức mạnh, sự liên kết giữa chúng và Kira. Vẫn là câu hỏi mà Kira muốn tìm được đáp án.
– Đúng vậy, chúng ta không phủ nhận chuyện ấy. Bởi vì khi ở trên thuyền, sau nhiều ngày gần những thùng sắt kín kia, chúng ta đã vô tình nhận được khả năng mới, sức mạnh mới khó mà tin nổi.
– Chính sức mạnh mới này đã thôi thúc bọn ta. Chúng ta muốn chiếm lấy hòn đảo này, muốn tạo lập một vương quốc mới cho mình. Ngươi cũng đã nhận được sức mạnh kỳ lạ đó thôi! Nhưng có lẽ chúng ta nhận được những khả năng khác nhau.
– Được rồi, không biết vì sao ta cảm nhận câu chuyện của các ngươi là chân thật không có sự giả dối trong đó. Nhưng sự nôn nóng không thể kiềm chế nổi của các ngươi là sao vậy? Kira bất thình lình hỏi làm những con kiến lê dương có mặt ở đây lúng túng, không biết nên trả lời thế nào.
– Chắc có lẽ khả năng mà các ngươi nhận được, liên quan đến quân số vượt trội của các ngươi trên chiến trường. Khi nãy các ngươi còn kể, đặt chân lên “đảo” này chỉ là một nhóm lính trinh sát nữa cơ. Kira đặt ra câu hỏi liên tiếp, cũng tự mình trả lời, nó điều chỉnh tiết tấu giao tiếp lên dồn dập để những con kiến lê dương mất đi khả năng phán đoán, để lộ ra những sơ hở mà Kira có thể khai thác được.
Kira nhìn thấu là những con kiến lê dương này tuy có khả năng kỳ bí nào đó, nhưng về mặt trí tuệ thì không thể so với những con kiến chúa mà nó từng tiếp xúc được. Chúng sớm muộn cũng sẽ mất thế chủ động về phía Kira mà thôi.
“Phản khách vi chủ” nhắm lấy sơ hở của địch mà đánh thẳng vào, nắm lấy quyền chủ động, từ đó tuần tự làm chủ tất cả.
Quả thật những con kiến lê dương này đã chụm râu vào nhau để thảo luận, chúng đương nhiên là muốn Kira giúp đỡ chúng làm điều gì đó, mà chúng nghĩ chỉ có Kira làm được. Nhưng đồng thời, chúng cũng có bí mật không muốn tiết lộ cho đối phương. Chúng ban đầu nghĩ là kể sự thật ra, sẽ lấy được sự tin tưởng của Kira, từ đó sẽ nhận được điều mà chúng mong muốn.
Nhưng chúng quá coi thường Kira rồi, nó là một kiến chiến binh lọc lõi, với một trí tuệ siêu việt loài kiến bình thường. Trí tuệ tập thể của loài kiến quả là nổi trội trong thế giới tự nhiên, nhưng đôi khi đối mặt với một thực thể thông minh hơn thì đông chưa chắc đã làm nên chuyện gì.
– Ta không chờ nổi các ngươi nữa đâu, hay là thế này đi. Các ngươi cử ra một kiến hiểu biết, lại đây giải thích cho ta những kiến thức cơ bản về thế giới đi. Không ta sẽ bỏ đi đấy. Các ngươi chắc đã tìm hiểu về ta, và biết ta mạnh mẽ đến thế nào rồi chứ. Kira tiếp tục đe doạ.
Cuối cùng, những con kiến lê dương bắt đầu nhượng bộ, chúng cử một kiến thợ lại trao đổi với Kira. Giúp nó hiểu được “đảo”, “con người”… mà nãy giờ chúng đề cập đến là gì.
Kira mỉm cười, nó biết bây giờ cuộc chơi này đã thuộc về mình. Và Kira cũng rất phấn khích khi biết được nơi nó đang đứng, chỉ là một mảnh đất nhỏ, xung quanh đây được một thế giới mênh mông toàn là nước vây quanh. Còn những sinh vật to lớn được gọi là “con người” chính là chủ nhân của thế giới này.
Thì ra thế giới này to lớn đến vậy, những con kiến lê dương thật ra chỉ là sống ở một nơi rộng lớn hơn, chứ cũng không có đủ kiến thức để giải đáp mọi thắc mắc của Kira. “Nếu được, ta muốn dẫn số 154 đi khám phá thế giới này” Kira thầm nghĩ.
Thời gian dần trôi, những con kiến lê dương cũng đã thống nhất xong cuộc thảo luận của mình, bọn chúng hình như rất quý trọng thời gian. Không giống như Kira, với nguồn sức mạnh đang sở hữu, Kira tự tin tuổi thọ của nó đã tăng cả trăm lần, ngang ngửa tuổi thọ gần ba mươi năm của một kiến chúa.
– Kể từ khi ngươi xuất hiện lần đầu tiên ở trận chiến đối kiến Đế Quốc, chúng ta đã để ý đến sự tồn tại của ngươi. Mới đầu chỉ là nghi ngờ ngươi đang sở hữu sức mạnh kỳ lạ, do vật chất mà “con người” mang tới đây đã ảnh hưởng đến thể chất của ngươi.
– Sau khi chứng kiến khả năng chiến đấu vượt xa loài kiến bình thường ở trận chiến đồi Liên Bang. Chúng ta đã cử thành viên trong nhóm trinh sát đi quan sát, có khả năng cảm nhận tốt nhất, và khi quay về đã khẳng định ngươi chính là “kiến được chọn”.
Đây là bài viết cá nhân, hãy ghi nguồn nếu muốn copy hay chia sẽ!
Phong Vân!