Tuyết ưng lĩnh chủ review – Ngã Cật Tây Hồng Thị

tuyết ưng lĩnh chủ review

Sau Mãng Hoang Kỷ, Thôn Phệ Tinh Không, Cửu Đỉnh Ký, Bàn Long, Tinh Thần Biến, Thốn Mang, Tinh Phong Truyền Thuyết, thì đây là tác phẩm thứ 8 của Cà Chua. Công nhận tác giả Ngã Cật Tây Hồng Thị có lực bút khủng khếp thật.

Xem thêm: Mãng Hoang Kỷ review, Bàn Long review, Tinh Thần Biến review.

Truyện kể về 1 thiếu niên sinh trưởng trong một gia đình hạnh phúc tại tỉnh An Dương của đế quốc Long Sơn, một đế quốc được thành lập hơn 9000 năm và dần trở nên mục nát. Nhưng bất hạnh ập đến, cha mẹ hắn bị một gia tộc cường đại bắt đi. Vì cứu cha mẹ, hắn thề sẽ nhất định cố gắng tuyệt đối không bỏ cuộc.

Nhận được bí kíp thương pháp của mẹ mình để lại. Ngày đêm nỗ lực tu luyện, hắn luyện thương thành ma, đến nỗi được thế gian gọi là ma thương. Tên hắn là Đông Bá Tuyết Ưng.

Bộ Thương pháp mà hắn luyện là tâm ý Thương Pháp, là thương pháp trụ cột đơn giản nhất, được xưng là cội nguồn của tất cả thương pháp, nó không có sát chiêu nào đặc biệt lợi hại, toàn bộ đều là chiêu thức cơ sở.

Hắn trải qua trui rèn lịch lãm, cũng cơ duyên hết thảy, từng bước ngộ đạo, nâng cao tu vi cảnh giới của mình từ “Thiên Nhân Hợp Nhất”, đến nắm giữ được “vạn vật chi thuỷ, vạn vật chi hoả” bước vào cảnh giới siêu phàm. Lý giải được những chân ý cảnh cao thâm, từng bước tích luỹ vượt qua bình cảnh của bản thân.

Về sau, trở thành người mạnh nhất thành tựu bán hồn nguyên sinh mệnh thể. Tới khi luyện hóa hồn nguyên của bản nguyên thế giới, thì sinh mệnh và linh hồn hắn được tăng cấp trở thành hồn nguyên sinh mệnh cấp thế giới. Trở thành tồn tạo đỉnh cao Tuyết Ưng Lĩnh Chủ.

Nhân Vật:

Nam chính: Tuyết Ưng. Thiếu niên kiên cường đầy bản lĩnh, mới hơn 10 tuổi đã phải tự lực tự cường, nỗ lực tập luyện. Hắn có niềm tin rất lớn vào chính mình: “Con đường của riêng mình, cần chính mình tìm kiếm, gặp phải mỗi một cửa ải khó khăn, cần chính mình cân nhắc đánh hạ, tuy rằng mỗi một bước rất gian nan. Nhưng chính ở trên con đường này, sẽ có sự lĩnh ngộ của chính mình! Con đường này là chính mình đi ra, ngộ ra!”

Khi trưởng thành mặt mũi như đao khắc rìu đục, di truyền từ phụ thân mình, dung mạo có chút bình thường, nhưng nhìn kĩ sẽ cảm giác một cổ khí chất nội liễm, hiển nhiên bất phàm.

Tuyết Ưng trong một khoảng khắc huyền diệu đã thức tỉnh được huyết mạch Thái Cổ của mình. Sinh mệnh Thái cổ là những sinh mệnh đản sinh sớm nhất, nắm giữ thực lực đáng sợ, hậu duệ của họ thỉnh thoảng thức tỉnh huyết thống Thái Cổ, có huyết thống Cự Phủ, có huyết thống Thần Tiễn thủ, có huyết thống am hiểu tốc độ… Còn có thể thuấn di, có thể thao túng chớp giật, có người nói có thể thiên biến vạn hóa, cũng có người thân thể gần như bất tử.

Hắn thức tỉnh năng lực nào thì các đạo hữu tự mình đọc, để tránh biết trước mất đi hứng thú.

Cảnh giới:

Kỵ Sĩ: Lưu Tinh – Ngân Nguyệt – xưng hào – siêu phàm.

 Bán thánh – thánh – bán thần – thần – giới thần – đại năng – tôn giả – chúa tể – hư không – hợp nhất – hỗn độn – vũ trụ thần – bán hồn nguyên – hồn nguyên sinh mệnh sơ – hồn nguyên sinh mệnh Trung – hồn nguyên sinh mệnh cao – hồn nguyên sinh mệnh cấp thế gới – Lĩnh Chủ.

Pháp Sư: muốn trở thành một pháp sư hùng mạnhngoài tinh thần lực đủ mạnh ra,pháp sư chính là cần có trí tuệ hơn người, có khả năng phân tích nghiên cứu thiên địa ảo diệu, tư duy kiểu này rất trọng yếu.

Cảm nhận – Đánh giá:

Mô típ trong truyện không khác nhiều với những truyện trước đó của Cà Chua, vẫn là vô hạn thăng cấp. Vẫn là kiểu nam chính làm việc quyết đoán, chung thuỷ trong tình yêu, nhưng nhân vật Tuyết Ưng vẫn cư những đặc điểm riêng biệt, có sự sắc nét, sinh động riêng đáng để tìm hiểu.

Nam chính có tình yêu lớn đối với thương thuật, chính điều đó đã giúp hắn tu luyện nhanh chóng. Truyện có hệ thống tu hành khác lạ, hư ảo hơn so với các tác phẩm khác. Thể hiện sự am hiểu của tác giả về cách vận hành tu đạo, cách diễn giải võ thuật cùng sự giải thích thiên địa trong thế giới tu chân sâu sắc.

“Tuyết Ưng vô thức cảm nhận được tâm linh của mình cuối cùng đã phá tan cùm xích, thoát ly thể xác, nháy mắt dung hợp với thiên địa xung quanh. Vốn các giác quan của hắn đã phát triển đến cực hạn của người bình thường, nhưng vẫn tồn tại một tầng bình chướng mỏng như tấm lụa, khi tâm linh đột phá được bình chướng này, hắn thật sự cùng thiên địa là một, cảm giác trước kia hoàn toàn bất đồng.

Vì tu luyện thương pháp nên hắn am hiểu nhất là lực lượng của gió, gió nhẹ nhàn tản mát truy đuổi quanh thân, cũng có khi tập trung lại tạo thành từng luồng khí bốc lên. Rồi hắn cảm nhận được các lực lượng khác như nước, lửa, ánh sáng, bóng tối… đủ loại lực lượng bổn nguyên nhất của thiên địa.

Đây chỉnh là cảm giác Thiên Nhân hợp nhất!”

Nhiều đạo hữu bình luận cái kết hơi nhạt, mong muốn các nhân vật cấp bậc đỉnh cao chiến đấu với nhau, nhưng riêng mình thấy vậy cũng là tạm ổn. Chưa hẳn vì Cà chua hết ý tưởng để viết tiếp mà vì truyện đã khá dài hơi, tác giả muốn mở rộng ra tác phẩm mới hơn thì sao, biết đâu lại tạo ra bộ 3 siêu phẩm như Hồng Mông Vũ Trụ lúc trước thì sao. Lúc đó thì tha hồ mà bàn luận thêm.

Nội dung: 8/10

Nhân Vật: 8.5/10

Văn Phong: 8.5/10

Đánh giá: 8.5/10

Mà thật sự thì viết đến bộ truyện thứ 8, chắc lão Cà chua cũng hơi đuối sức rồi. Mình có đọc được tâm thư của một đạo hữu, có lẽ là người theo dõi truyện của Cà chua lâu lắm rồi, tâm thư này chắc cũng là nỗi lòng của nhiều đạo hữu. Xem thêm: thư gửi Cà chua!

Phong Vân!

My blog:

Các đạo hữu nếu muốn tìm truyện hơi lạ lạ, quái quái để đọc giải trí. Hãy đọc thử bộ truyện:

Đảo Kiến

4 6 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x