Hoa bỉ ngạn – Mạn đà la. Loài hoa mang tính biểu tượng chia ly, và trên tất cả, đây là loài hoa cảnh tỉnh thế nhân về ảo ảnh của ái tình.
1.
(Thơ: Phan Công Phúc)
Cảm tác từ Truyền thuyết hoa Bỉ Ngạn. “Vong Xuyên Bỉ Ngạn đôi bờ Ngàn năm Hoa-Lá bao giờ gặp nhau?”
Tịch trần truyền thuyết yêu tinh
Loài hoa Bỉ Ngạn, chuyện tình đau thương.
Xưa kia hoa ngự trong vườn
Thần sai hai vị làm phương gác hầu.
Nàng là trinh nữ Mạn Châu
Chàng là quân tử đa sầu Sa Hoa.
Yêu nhau… mắc lệnh hải hà:
“Gần nhau… tình phải cách xa nghìn trùng”.
Duyên tình mãnh liệt nhớ nhung
Một hôm cãi lệnh không tuân luật trời.
Thần bèn trách tội hai người
Làm thân Bỉ Ngạn suốt đời lỡ duyên.
Nại Hà bắt nhịp Vong Xuyên
Hoa thơm mọc ở Hoàng Tuyền tịch liêu.
Tương tư lãng đãng sương chiều
Bao nhiêu hoa nở, bấy nhiêu hương tình!.
Nghẹn ngào lệ đẫm mi xinh
Khóc thương phận kiếp, mối tình ly tan.
Ngàn năm nở… ngàn năm tàn!
Lá-Hoa lỡ chuyến, trái ngang ngược đò.
Lá tàn… cây lại nở hoa
Hoa tàn lá mọc… lệ nhoà bơ vơ.
Vong Xuyên huyết nhuộm đôi bờ
Ngàn năm vạn kiếp, bao giờ gặp nhau?!.
Thương loài Bỉ Ngạn thanh tao
Tim yêu rực đỏ, ngạt ngào hương bay.
Nhụy xoè như những cánh tay
Níu tình vô vọng… mong ngày nên duyên!.
2.
Chẳng phải thần tiên, chẳng phải hồ điệp
Nguyện làm tri kỷ bầu bạn nơi cửu tuyền.
Vong Xuyên bất tận, bỉ ngạn tịch liêu
Có phải chăng là không tìm được người yêu?
Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất
Có hoa không lá, có lá không hoa
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi.
3.
Bỉ ngạn ngàn năm tháng
Bỉ ngạn ngàn năm thương
Màu hoa tươi rực rỡ
Sao nhốm màu tang thương.
4.
Cửa Phật linh thiên Đà La nở
Hoàng tuyền chứa nổi oán nhân gian
Trước cầu Nại hà sẽ nhìn thấy
Châu sa đỏ rực cả một trời.
5.
Đố người dẫu chỉ một lần thôi
Nhìn thấy lá hoa cùng sánh đôi
Trời đất vô tình gieo cách trở
Nghìn năm mộng chết giữa luân hồi
6.
Bỉ ngạn ơi bỉ ngạn
Đỏ rực cả một phương
Ưu tư này ai thấu
Tang thương này ai mang.
Các đạo hữu nếu muốn tìm truyện hơi lạ lạ, quái quái để đọc giải trí.Hãy đọc thử bộ truyện: