Nguyên tôn – Thôn Thôn

nguyên tôn thôn thôn

1.Thôn Thôn ham ăn

Thôn Thôn là linh thú bí ẩn, hình dáng bên ngoài cực kỳ đáng yêu. Nó hay giả vờ mở to mắt tròn xoe, giả bộ ngây ngốc. Tình tình thì ham ăn lười biến, Thôn Thôn có trí tuệ cực cao, hiểu được người khác muốn gì, ngoài ra còn có tu luyện được nguyên thuật.

Thôn Thôn ham ăn

chương 21: “Long bộ, long bi thủ”.

Yêu Yêu lộ ra một vẻ trêu tức, nói: “Lúc trước Hắc gia gia không có chuyện làm, liền dạy Thôn Thôn, cho nên nếu phải nghiêm khắc mà nói, Thôn Thôn có thể tính là là sư huynh của ngươi.”

Khóe miệng Chu Nguyên co giật, nội tâm đều là không nhịn được muốn gầm hét, cái con Thôn Thôn này là người đội da thú a? Thậm chí ngay cả nguyên thuật đều có thể tu hành?! Cuối cùng nó là chủng loại gì?

Bất quá mặc kệ nội tâm đang phẫn uất như thế nào, nhưng nên học vẫn là phải học, cho nên hắn chỉ có thể nhìn hướng Thôn Thôn, nhẹ nhàng sờ lên đầu của nó, lộ ra nụ cười cực kỳ ôn nhu: ” Thôn Thôn tốt, Thôn Thôn ngoan có thể thi triển ra Long Bộ, Long Bi Thủ cho ta xem không.”

Lúc này Thôn Thôn vừa bị Yêu Yêu vứt ra như ném một cục gạch, nên tâm tính đầy khó chịu, vì thế nó chỉ miễn cưỡng quét mắt nhìn Chu Nguyên một chút, sau đó liền gục nằm xuống một chỗ không nhúc nhích.

Chu Nguyên ngón tay ra, chọc chọc vào cái bụng phì nộn của Thôn Thôn, lập tức sóng thịt cuồn cuộn lăn tăn như sóng nước, nhưng nó vẫn giống như chết, mặc cho hắn có đâm thọc như thế nào đều không phản ứng.

Nhìn thấy tiểu súc sinh này giả chết, lông mày Chu Nguyên nhíu lại, vẫy vẫy tay, lập tức có thị nữ bưng một bàn Nguyên thú thịt khô tới.

Nghe mùi thơm, tròng mắt Thôn Thôn khẽ động, trong nháy mắt liền bò lên, ngao một tiếng, nhào tới đĩa thịt.

Bàn tay Chu Nguyên co lại, đĩa rút đi, Thôn Thôn vồ hụt, lập tức hướng về Chu Nguyên nhe răng trợn mắt, ngao ngao gầm thét.

“Đánh trước một bộ quyền ta liền cho ngươi ăn.” Chu Nguyên cười híp mắt nói.

Thôn Thôn nhìn Chu Nguyên, lại nhìn bàn thịt Nguyên thú mê người, cuối cùng đĩa thịt vẫn thắng lý trí, sau đó hai chân đứng thẳng lên, giẫm đạp ra từng đạo bộ pháp kỳ dị.

Bước tiến của nó, đại khai đại hợp, tản ra một loại cảm giác phiêu miểu, cho nên rất nhanh, thân ảnh của nó cũng trở nên có chút mơ hồ, trong lúc mơ hồ, dường như Chân Long đằng vân giá vũ, khó gặp chân dung.

Một đầu tiểu thú, đứng lên thi triển thân pháp huyền diệu, đây vốn là một màn buồn cười, nhưng sắc mặt Chu Nguyên lại là dị thường ngưng trọng, con mắt chăm chú nhìn chằm chằm, nháy mắt cũng không nháy.

“Đây là Long Bộ, Long Ẩn Vu Vân, phiêu miểu, mà Long Bộ cũng có mờ mịt hư vô chi ý, khiến cho người nhìn không thể suy nghĩ.” thanh âm Yêu Yêu thanh đạm, từ trong thạch đình truyền ra.

“Ngươi thử công kích Thôn Thôn một chút.”

Nghe vậy bàn tay Chu Nguyên nắm lại, Thiên Nguyên Bút rơi vào trong tay: “Võ hình thái!”

Thiên Nguyên Bút đột nhiên bành trướng, hai tay Chu Nguyên nắm thân bút, thân hình bắn nhanh ra, ngòi bút sắc bén mang theo âm thanh xé gió, trá đâm về phía Thôn Thôn.

Những ngày này Chu Nguyên luyện tập thương pháp cơ sở, cho nên lúc này thi triển Thiên Nguyên Bút, cũng là có một chút tư thế.

Ngòi bút mãnh liệt bắn ra, ngay lúc muốn đâm trúng thân thể Thôn Thôn thì trong một chớp mắt, móng vuốt Thôn Thôn vẽ ra một đường, thân thể phảng phất mơ hồ một chút, ngòi bút liền bay chéo ra ngoài.

Chu Nguyên thấy thế, có chút không tin, lực lượng hai tay vận chuyển, Thiên Nguyên Bút vù vù hung mãnh đâm tới, rất lăng lệ.

Nhưng bộ pháp Thôn Thôn vẫn như cũ là không nhanh không chậm, thân hình thì mơ hồ, mặc cho Chu Nguyên công kích như thế nào, đều không dính đến nó.

Cuối cùng Chu Nguyên thở hồng hộc ngừng lại, hai mắt tỏa ánh sáng, hắn cũng đã nhận ra huyền diệu trong Long Bộ, thân pháp phiêu miểu như vậy, đủ để trêu đùa đối thủ đến choáng đầu hoa mắt, hiển nhiên không phải là thân pháp phổ thông.

Thôn Thôn nhìn Chu Nguyên dừng lại, thân pháp cũng chậm lại, sau đó móng vuốt nhỏ vỗ vỗ bụng mập phì, chỉ vào Chu Nguyên giễu cợt.

2.Hình thái chiến đấu Thôn Thôn

Lúc bình thường thì nó biến nhỏ như con ấu thú hình dạng chó con. Khi làm việc lập tức biến lớn, trở thành hình thái chiến đấu to như một ngọn núi. Người bình thường chưa biết, mới gặp chỉ thấy việc nó làm nhiều nhất chính là ăn, mỗi ngày đều ăn rất nhiều thịt, cho nên ít ai biết rõ Thôn Thôn mạnh đến mức nào.

Trận chiến với hình thái chiến đấu đầu tiên của Thôn Thôn, là với chiến khôi khổng lồ giống như một con rắn lớn xấu xí, dữ tợn.

Chương 82: “Thôn Thôn phát uy”.

Khi thấy Chu Nguyên ném Thôn Thôn đến trước mặt chiến khôi mãng xà, Tề Hạo cũng giật mình rồi không kiềm được mà cười thành tiếng.

Chuyện này không thể trách Chu Nguyên, bộ dáng của Thôn Thôn cực kỳ đáng yêu, trên người không có hề có thứ gì khiến người khác sợ hãi cả.

Rầm rầm!

Có điều, đối thủ của Thôn Thôn là một chiến khôi cho nên không hề có cảm xúc gì đối với những thứ dễ thương, nó hung hăng trườn tới rồi giơ đuôi rắn đập mạnh xuống chỗ Thôn Thôn đang đứng, lực đạo vô cùng lớn khiến không khí xung quanh cũng bị chấn động nổ tung theo.

Có thể thấy rõ, một đòn này của nó dễ dàng đập nát cả ngọn núi.

Tô Ấu Vi, Vệ Thanh Thanh chứng kiến cảnh này, trên mặt hai người đều lộ vẻ không đành lòng.

Đông!

Lúc đuôi rắn đập xuống, chỗ đó lập tức sụp thành một cái hố, cho dù nham thạch cứng rắn đến đâu cũng bị vỡ nát thành nhiều mảnh, bụi đất bay mịt mù.

Đột nhiên, trong đám cát bụi đó lại vang lên một tiếng gầm lớn kinh thiên động địa, vang vọng khắp khe núi.

Ầm!

Tiếng gầm vừa dứt thì mọi người đều giật mình khi thấy chiến khôi mãng xà bị bắn ngược ra ngoài giống như bị vật gì đánh trúng.

Ầm ầm!

Sau đó cả thân hình to lớn của nó nặng nề đập lên vách núi khiến nơi đó lập tức sụp đổ.

Lúc này, trên mặt tất cả những người ở đây đều tràn đầy vẻ khiếp sợ, mà hai người Tô Ấu Vi, Vệ Thanh Thanh há hốc miệng không thể tin nổi việc đang xảy ra trước mắt bọn họ.

Bá!

Mọi người đều nhìn chằm chằm về chỗ Thôn Thôn vừa bị đuôi rắn đánh xuống, dường như có tia sáng đỏ lóe lên ở trong làn khói bụi kia.

Sau khi khói bụi dần dần tan đi thì mọi người lại giật mình thêm lần nữa. Bởi vì bọn họ đều nhìn thấy một con thú to hơn mười trượng đang từ từ bước tới.

Toàn thân đỏ rực như lửa, cặp mắt giống như hai đốm lửa đang rực cháy. Trong miệng nó dường như có một hố đen có thể nuốt chửng mọi thứ.

Hơn nữa trên người nó có tản ra một cỗ hơi thở uy nghiêm khiến cả cánh rừng trở nên im lặng vô cùng.

Khí thế mạnh mẽ của nó khiến người khác cảm giác rằng nó chính là một hung thú bí ẩn tồn tại trong thời đại hồng hoang xa xưa.

Một loài thú vô cùng thần bí hung hãn.

Sau khi nhìn thấy con cự thú kì lạ kia bước ra, tất cả mọi người đều bị sự xuất hiện của nó dọa đến ngây người, ngay cả Chu Nguyên cũng trợn mắt há hốc mồm trước cảnh này.

-Nó… nó là Thôn Thôn ư?

Tô Ấu Vi che miệng, giọng nói tràn đầy sự ngạc nhiên không thể tin vào những gì đang diễn ra trước mắt cô.

Nghe Tô Ấu Vi hỏi vậy, Chu Nguyên do dự một chút rồi gật đầu, hắn nói:

-Chắc là Thôn Thôn rồi.

Tuy rằng hắn không tin được cự thú bí ẩn toàn thân toát ra vẻ hung hãn kia chính là Thôn Thôn cực kỳ lười biếng chỉ biết ăn mà hắn biết nhưng lý trí mách bảo rằng, con thú đứng trước mặt họ lúc này do Thôn Thôn biến thành.

-Sức mạnh của nó… lại là Thái Sơ cảnh…

Âm thanh của Vệ Thanh Thanh có chút run rẩy vang lên.

-Hiện tại Thôn Thôn chỉ là ấu thú mà thôi.

Yêu Yêu giống như cảm thấy mọi người chịu kích thích còn ít. Cô mỉm cười nói thêm.

Khi cô vừa dứt lời, đám người Chu Nguyên lập tức ngây người, khóe môi Vệ Thanh Thanh giật nhẹ một cái, tim cô đập liên hồi trước thông tin mà Yêu Yêu vừa nói.

Một ấu thú có sức mạnh Thái Sơ cảnh ư?

Rốt cuộc nó là loài nguyên thú gì mà khủng bố như vậy?

Khi còn nhỏ đã mạnh như thế thì tương lai Thôn Thôn trưởng thành sẽ còn mạnh đến mức nào nữa?

hình thái chiến đấu của thôn thôn
thôn thôn chiến đấu trong nguyên tôn
cảnh chiến đấu của Thôn Thôn

Các đạo hữu nếu muốn tìm truyện hơi lạ lạ, quái quái để đọc giải trí.Hãy đọc thử bộ truyện:

Đảo Kiến

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x