Mục thần ký – Trích đoạn hay

mục thần ký hay

1.

Hắn tiến lên trước một bước, khí thế trong thân thể nho nhỏ tuôn ra thậm chí làm người ta dâng lên một loại cảm giác khí khái hào hùng như một vị thần hùng dũng đang đứng, âm thanh như đang tuyên truyền giác ngộ:

“Trong lòng không Thần, không Phật, không Ma! Ta chính là Thần, chính là Phật, chính là Ma!”

2.

Trong lòng không Phật, mới có thể thành Phật.

Trong lòng có Phật, liền không cách nào thành Phật.

Trong lòng không Ma, mới có thể thành Ma.

Trong lòng có Ma, liền cũng không cách nào thành Ma.

Đánh vỡ Thần Phật trong lòng là phải trải qua khổ tu, là phải có đốn ngộ, bằng không trong lòng Phật vẫn là Phật, Ma vẫn là Ma.

3.

“Rồng phượng có gì tốt?” “Gan rồng mật phượng chỉ là món ngon trên bàn, đừng trở thành long phượng, trở thành người ăn thịt long phượng.”

4.

“Ngươi không biết tuổi ấu thơ của ta trôi qua như thế nào đâu! Từ nhỏ ta đã bị một đám ông lão, bà lão lừa bịp, ngay trước khi ta đi săn thú, bà bà còn gạt ta vào chuồng gà lấy trứng, đó là một con Kê Bà Long, nó đánh ta chạy khắp nơi, căn bản đánh không lại nó! Còn bà bà liền lén lút chuồn tới lượm trứng gà”

5.

“Ngươi chẳng qua chỉ là tượng Phật đúc bằng đồng, công đức ở đâu? Công đức của ngươi chính là trấn áp Ngô nữ, Ngô nữ ăn thịt người ngay trước mặt ngươi, ngươi cũng ngồi yên không để ý đến, nếu ngươi có công đức, cũng đã sớm tổn hại hết rồi!” “Năm đó, ngươi trấn áp Ngô nữ, nếu giết chết nó thì còn có thể xem như là công đức, nhưng ngươi lại khăng khăng trấn áp nó, để nó hại người, nó ăn thịt người là tội nghiệt của nó, tội nghiệt của nó càng sâu, ngươi luyện hóa nó thì công đức càng lớn hả? Phi! Những người bị Ngô nữ ăn đi, đều nên tính tới trên đầu ngươi!”

6.

“Hào kiệt ngồi đầy uống rượu say, giết con trai người trả tiền cơm! Sảng khoái, sảng khoái!”

7.

Vẫn là ta nắm bắt thời cơ nhanh, bất kỳ bản lĩnh gì nếu luyện tốt thì đều có thể cứu mạng, chẳng hạn như đánh không lại liền quỳ.

8.

“Còn như biết giáo dục thì Lão tổ lập nên giáo phái, để tưởng nhớ tiều phu đốn củi chỉ điểm bến mê, liền gọi là Thiên Thánh giáo, xây dựng giáo lí. Đạo của Thánh nhân, không khác nào bách tính hàng ngày, hễ là khác cái này, đều là dị đoan! Thẳng thắn làm việc, thuận theo tự nhiên thì đó là đạo. Đây chính là nguồn gốc giáo lí giáo ta.”

9.

“Tiều phu nói, nếu muốn thành Thánh, cần lập Đức, lập Công, lập Ngôn, ba lập ba bất hủ. Lão tổ lại hỏi, làm sao làm được ba bất hủ? Tiều phu nói, biết lý lẽ, biết tri thức, biết giáo dục, ba biết thấy vạn người. Ngay sau đó, Lão tổ hoàn toàn thông suốt.”

10.

“Nếu kiếm bị cố định thì đã không còn là đạo. Đại đạo vô biên, há có thể chỉ có mười bốn chiêu?”

“Kiếm, vì sao không thể là âm thanh? Vì sao không thể là ánh sáng? Vì sao không thể là màu sắc? Vì sao không thể là nguyên khí? Vì sao không thể là ánh mắt?”

11.

“Thí dụ như nói, một cái lão nông cả một đời trồng trọt, trong mắt thấy trong lòng nghĩ đều là trồng trọt, hắn liền rất khó nhảy ra mảnh đất này, cả một đời chỉ có thể làm nông dân. Nếu như ánh mắt của hắn không chỉ có tại đây miếng đất bên trên, như vậy hắn có thể phát hiện bên ngoài có rộng lớn hơn thế giới, không cần thiết hạn chế tại một mảnh đất bên trên. Hắn đi ra mảnh đất kia, liền có thể có cao hơn thành tựu!”

“Mở rộng tầm mắt của chính mình rất quan trọng, rèn luyện đạo tâm cũng rất quan trọng. Một người hạn chế tại bản thân vị trí ngành nghề bên trong, cao nhất thành tựu chỉ là cái nghề này bên trong tượng sư, muốn trở thành tông sư, cần nhìn rộng hơn một chút, càng xa một chút, như vậy mới có thể tăng lên bản thân.”

Các đạo hữu nếu muốn tìm truyện hơi lạ lạ, quái quái để đọc giải trí.Hãy đọc thử bộ truyện:

Đảo Kiến

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x