Chương 23 – Triệu tập hội đồng kiến

TIỂU THUYẾT – ĐẢO KIẾN

Chương 22: Siêu chiến binh kiến đỏ hung

Cách hai ngày sau cuộc chiến, Kira đã được triệu tập vào hang trung tâm của kiến chủ nô. Nó biết thể nào cũng phải xảy ra cuộc gặp như thế này, Kira cũng không có gì e ngại cả.

Từ khi được kiến lính canh gác thông báo, đến khi bước vào cửa hang chính, mọi con mắt đều đổ dồn về phía Kira, cả sự trầm trồ thán phục của những kiến chiến binh, tất cả đều làm Kira thấy thích thú, nó tận hưởng điều này.

Hang trung tâm nằm sâu trong tổ kiến chủ nô, được bảo vệ canh gác với nhiều lớp kiến lính canh bảo vệ, Kira phải có đến ba con kiến hữu tính dẫn vào, chúng được hội đồng kiến chúa cấp cho những Pheromon nhận dạng đặc trưng, nhằm thông tin cho các kiến lính gác biết Kira là đối tượng đặc biệt được phép đưa vào hang trung tâm diện kiến các nữ vương.

Nhưng chỉ là được dẫn vào thôi, Kira không hề được cấp cho bất cứ Phermon nào của loài kiến chủ nô cả, điều này có nghĩa nếu nó không được sự đồng ý của kiến chúa mà tự tiện đi ra ngoài, các kiến chiến binh tuần tra khi kiểm tra nó không có Pheromon nhận diện thông hành trong tổ, sẽ mặc định nó là kẻ thù bên ngoài trà trộn vào. Và đương nhiên sẽ tìm mọi cách để tiêu diệt mối đe doạ này. Hay cũng ngầm nhắc nhở Kira là nếu nó không có thái độ hợp tác, thì sẽ trở thành kiến trong hang bị truy đuổi đến chết.

Đã tới lớp bảo vệ cuối cùng, trước cửa hang là những kiến bảo vệ lực lưỡng, với lớp giáp Kitin dày cộm phía trước.

– Đây là khách mà hội đồng các kiến thượng tầng mời vào hang trung tâm để gặp mặt. Một con kiến hữu tính thông tin cho kiến chủ nô canh gác.

– Xin hãy đợi một lát, chúng tôi sẽ vào xin ý kiến của hội đồng. Kiến canh gác nhã nhặn trả lời.

“Hừ, chỉ làm ra vẻ nghiêm trọng, chắc là định sử dụng công tâm kế với ta đây, mình đã trải qua biết bao cuộc chiến rồi, tâm tính cũng được rèn dũa nhiều, đợi thì đợi, chưa chắc hội đồng bên trong lại không sốt ruột đâu đấy.” Kira thầm nghĩ.

– Hội đồng đã đồng ý gặp mặt, xin hãy đeo khoá này vào. Một kiến canh gác đi tới thông báo, nó đưa ra một chiếc gông cổ, làm bằng vật liệu được trộn giữa đất sét và nước bọt của loài ong tò vò, loài ong này có khả năng xây tổ bẩm sinh bằng đất.

“Chậc, chậc, kiến chủ nô có khả năng điều khiển cả chuồn chuồn để chiến đấu cho mình, thì tìm cách để ong tò vò làm việc cho bọn chúng cũng không có điều gì đáng ngạc nhiên cả.” Kira nghĩ ngợi, nó cười cười đi tới, bất ngờ chỉ một cú cắn nhẹ nhưng nhanh đến không cho các con kiến canh gác kịp phản ứng. Nó đã cắn nát cái khoá cổ bằng đất này.

– Chỉ bằng cái thứ vô dụng này mà các Nữ vương muốn hạn chế hành động của ta ư, các ngươi đúng là hơi bị khinh thường ta rồi. Kira ngạo nghễ đi vào hang trung tâm, các con kiến hữu tính vội vàng bò theo sau.

Khi Kira vừa vào trong hang, thì bên ngoài các kiến canh gác đã lăn viên sỏi được chuẩn bị trước chặn lối vào lại. Kira cũng không lạ gì cả, ở tổ kiến đỏ hung nơi nó sống lúc nhỏ, mẹ nó cũng được các kiến canh gác chuẩn bị cho các phương án bảo vệ thế này. Nhưng khác là một bên là để ngăn kẻ thù tấn công, còn bên này là ngăn không cho nó ra ngoài khi chưa được phép.

Phía trước Kira là dãy kiến pháo binh đứng thành hàng, cùng hơn trăm kiến chiến binh khoẻ mạnh đứng sau. Kira hướng tầm mắt ra phía sau đội quân nhỏ này, có một nhóm các kiến chúa và kiến chiến binh lão làng đang tụ tập, chúng ngạc nhiên khi thấy Kira vào mà không đeo khoá cổ. Nhanh chóng một con kiến hữu tính bò lại, kể lại hành động trước cửa hang của Kira, các nhóm kiến hội đồng hơi xao động một lát rồi rơi vào trầm tĩnh, lại thêm một lần Kira chứng minh sức mạnh vượt trội của nó. Điều này đã đem lại lợi thế đàm phán ban đầu rồi.

– Hỡi chiến binh kiến đỏ hung lạ mặt, ngươi tại sau lại xuất hiện trong khu vực ngọn đồi mà kiến chủ nô bọn ta đang chiếm đóng? Vì sao lại không quay về ngọn đồi nơi đồng loại kiến đỏ hung của ngươi đóng quân? Hoá chất pheromon thăm dò được tung về phía Kira.

– Ta bị lạc khỏi Liên Bang của mình, ta băng qua con sông rộng lớn phía Tây để trở về quê hương. Kira bình thản trả lời, nó không dấu diếm mình có nguồn gốc từ Liên bang kiến đỏ hung.

– Hừ, lời ngươi không thể tin được, không kiến nào có thể vượt qua con sông phía Tây nếu không có sự cho phép của bọn ta. Một con kiến chiến binh lão làng tức giận, hùng hổ phóng pheromon về phía Kira

– Ý ngươi sự cho phép chính là dùng chuồn chuồn để vận chuyển sao. Kira cười nhạt trả lời.

Cả hội đồng kiến trầm tư, sở hữu chuồn chuồn từng là bí mật của bọn chúng, nhưng từ khi bị kiến lê dương ngoại lai tấn công, bất đắt dĩ chúng đã đem quân bài của mình ra để phục vụ cuộc chiến, nhưng cũng không cách nào thay đổi tình hình. Chúng biết Kira đúng là phía Tây đi tới, bởi vị chúng đã điều lính trinh sát cưỡi chuồn chuồn về hậu phương tìm hiểu, có một con kiến nấm xác nhận đã từng gặp Kira cạnh bờ sông.

– Các kiến thuộc hội đồng hãy bình tĩnh lại nào. Một kiến chúa trẻ tuổi làm dịu đi bầu không khí hơi bức bối này – Dù sao hắn cũng đã lập công lao cho cuộc chiến vừa rồi, nếu không có hắn tham gia chiến đấu cùng, thì tổn thất quân ta sẽ nặng nề hơn. Còn nhà ngươi, hãy tự giới thiệu về bản thân mình, cũng như nguyên nhân tham gia cuộc chiến này, ngươi có yêu cầu gì cũng hãy trình bày thẳng ra. Đừng cứng nhắc như vậy, hỡi kiến chiến binh trẻ tuổi.

Nàng kiến chúa khá là biết cách giao tiếp, Kira là kiến chỉ thích những giao tiếp nhẹ nhàng, còn nếu đối chọi cứng nói nó, chắc nó cũng sẵn sàng lật tung cái hang trung tâm này lên.

– Đó là một hành trình dài, ta cũng không biết thứ gì hay là điều gì đã đưa ta rời khỏi quê hương của mình, vượt qua lãnh thổ của Đế quốc kiến chủ nô các ngươi, vượt qua cả con sông rộng lớn ngăn cách, ta bị đưa tới tận bờ tây xa xôi. Kira mở đầu câu chuyện của mình như vậy.

– Nhưng ta biết là chuyến đi của mình có liên quan đến loài kiến lê dương đang tấn công cả Liên Bang và Đế Quốc này, có lẽ ta là con kiến đầu tiên giáp mặt trực tiếp với chúng mà còn sống sót, những đồng đội của ta vì bảo về ta, trách nhiệm bảo vệ kiến hữu tính mà đã chấp nhận chiến đấu trong vô vọng. Kira ngậm ngùi, dù đã lâu nó vẫn chưa quên được hình ảnh ngày hôm đó, chúng đã khắc sâu vào tâm khảm Kira.

– Ta đã gặp nhiều chuyện, có cả đồn tiền tiêu của các ngươi bên kia bờ sông nữa, những chắc là nên lược bỏ nhỉ, vì các ngươi có lẽ cử lính trinh sát đi rồi. Kira vẫn giữ nét mặt bình thản, pha chút châm chọc, còn những kiến chiến binh chủ nô kia thì có vẻ đã giận đến run người rồi. Có lẽ đã đụng đến tự tôn chiến binh của chúng.

Còn những con kiến chúa thì khác, chúng nhìn những kiến chiến binh biểu lộ vẻ không hài lòng, chúng không muốn ngắt mạch kể chuyện của Kira, càng thêm nhiều thông tin sẽ giúp các Nữ vương đưa ra các quyết định đúng đắn nhất. Nữ vương thường quan tâm đến đại cuộc nhiều hơn, còn kiến chiến binh, kiến thợ, chúng sẽ đẻ bổ sung sau nếu cần thiết.

Kira đã gặp nhiều kiến chúa, các Nữ vương này kiến nào kiến nấy đều có bản năng này trong người. Nhờ đó Kira cũng học hỏi được nhiều điều, chính là không nên để những tiểu tiết che mắt mình mà hãy có cái nhìn rộng mở nhất, đặt lợi ích của tổ lên hàng đầu.

– Ta biết các ngươi e ngại sức mạnh của ta, vốn dĩ nếu quay về mà không gặp phải cuộc chiến với kiến ngoại lai này, có lẽ chúng ta sẽ kết nên một mối thù hằn khó mà giải quyết được. Nhưng chuyện gì cũng không quan trọng bằng lợi ích của Liên Bang kiến đỏ hung rừng lá kim, những đồng loại thân thiết của ta.

– Không có mối thù nào mà không thể hoá giải, chỉ có lợi ích có đủ lớn hay không.Ta sẵn sàng giúp đỡ các ngươi, nếu được ta muốn làm sứ giả để làm mối liên kết giữ Liên Bang và Đế Quốc thêm bền chặt, thực chất. Nếu cứ chiến đấu riêng lẻ thế này, chúng ta sẽ không chống cự nổi sức mạnh quân sự của kiến lê dương kia đâu.

“Ngươi đã trình bày hết chưa?” Một con kiến chúa già nua phát tán thông tin. – Ngươi nói hay lắm, cũng rất khôn khéo dẫn dắt câu chuyện của mình. Nhưng lại hơi coi thường mấy kiến cái già sống lâu năm như ta rồi.

– Không phải chúng ta cần ngươi, mà ngươi cần chúng ta để làm một điều gì đó. Một điều gì mà ngươi không thể làm với Kiến đỏ hung của mình bên ngọn đồi kia. Một kiến chúa khác tiếp tục thông tin.

– Có lẽ hắn bây giờ không được Liên Bang của mình chấp nhận như là một thành viên. Nhìn hắn mà xem, những Pheromon nhận dạng hỗn tạp hết cả lên, giống như những kiến Ninza mà chúng ta có. Những con kiến chúa lọc lõi này hình như dần dần nắm bắt được vấn đề.

Kira vẻ mặt bình thản, nhưng thâm tâm lại nổi sóng: “đúng là sống lâu lên lão làng mà, những kiến chúa này, kiến nào cũng không hề tầm thường, ta đã cố gắng đánh lạc hướng, nâng địa vị bản thân lên mà chúng vẫn tìm ra được điểm yếu của mình. Phải cố gắng giành lại thượng phong trở lại, Kira ta chưa từng chịu thiệt về mình đâu.”

– Tuy là ta có mong muốn được quay về Liên Bang, nhưng bây giờ ta cũng có một thân phận mới đó là kiến tự do, các ngươi cũng chứng kiến khả năng của ta rồi đấy. Ta đủ sức sống sót ngoài thế giới tự nhiên mà không phụ thuộc bất kỳ tổ kiến nào cả. Kira đáp trả thẳng thừng.

– Chúng ta cảm nhận được tâm tính gấp gáp muốn quay về tổ Liên Bang của ngươi, đừng chối làm gì. Kiến chúa có khả năng nhận biết tự nhiên cảm xúc của kiến thợ, và kiến hữu tính dù cùng loài hay khác loài. Kiến chúa trẻ tuổi giải thích cho Kira hiểu.

– Dù người đã chiến đấu giúp đỡ Đế quốc kiến chủ nô chúng ta, nhưng mặc khác nhà ngươi quá hùng mạnh. Nếu để ngươi quay lại tổ kiến Liên Bang của mình, thì sau này kẻ chịu thiệt thòi nhất định là phe kiến Đế Quốc bọn ta. Kiến chiến binh lão làng phát thông tin.

Chương 24: Quân đoàn bão đỏ

Đây là bài viết cá nhân, hãy ghi nguồn nếu muốn copy hay chia sẽ! Xin cảm ơn!

Phong Vân!

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x