Chương 22 – Siêu chiến binh kiến đỏ hung

TIỂU THUYẾT – ĐẢO KIẾN

Chương 21: Loài kiến Lê dương

Sau loạt pháo axit được phun ra từ các hàng pháo binh đứng đầu, tất cả đều trúng mục tiêu do số lượng đông đúc của quân địch, nhưng có vẻ không mang lại hiệu quả cao cho lắm, các kiến pháo binh nhanh chóng co mình lại, chừa lối đi cho các chiến binh kiến khác xông lên.

Kira là chiến binh nhanh nhất, nó xông thẳng vào hàng ngũ của kiến lê dương, các con kiến khác tưởng chừng như Kira sẽ bị nuốt chửng nhanh chóng nhưng điều đó đã không xảy ra, trong tích tắc chúng còn cảm giác như khối cầu kiến lê dương khổng lồ lên tới hàng chục vạn kiến lính này, bị ngưng trệ sau cú va chạm điên rồ mà Kira gây ra.

Nhưng một mình Kira thì làm gì được, quân địch đơn giản là tràn qua không để để ý đến nó nữa mà thôi, các kiến chiến binh bên phe kiến chủ nô xếp thành khối vuông vức chặn đứng khối cầu đối phương lại.

Trận chiến nổ ra theo theo cách nguyên thuỷ nhất, răng và càng kiến cứ vậy mà cắn xé bất cứ kiến đối phương nào gần bên. Cái gì là mưu kế, chiến thuật thì khi đối diện với số lượng quân lính đông đảo thế này đều khó mà phát huy tác dụng. Quả cầu đen xám khi va vào bức tường thành bằng thịt do kiến chủ nô tạo ra, vỡ thành từng mảnh lớn, đoàn quân kiến lê dương cơ bản là đã bị chặn lại.

Kiến lê dương có chiến thuật đơn giản là dùng các kiến bộ binh nhỏ bé, cơ động với số lượng đông áp đảo chỉ cắn và tiêm axit làm bị thương đối phương, đồng thời cố gắng xé nhỏ lực lượng, bao vây từng cụm phe kiến lính đánh thuê, kiến chiến binh chủ nô rồi bỏ mặc vậy. Phần việc còn lại được giao cho những kiến lê dương to khoẻ, mang giáp kitin vững chắc nặng nề dọn dẹp, chúng cắt đôi nghiền nát những con kiến lính đã bị thương tích đầy mình này.

Chiến thuật này không hề phức tạp nhưng lại cực kỳ hiệu quả, Phe kiến chủ nô chỉ biết mạnh kiến nào kiến đó chiến đấu tự bảo vệ mình. Chúng chỉ biết xua quân tràn lên bổ sung cho lực lượng quân kiến vừa bị kiến lê dương tiêu diệt, điều này cực kỳ hao tổn quân lực.

Thế nhưng trên chiến trường cũng có điểm sáng, đó là khu vực chiến đấu của Kira, nó có chiến lực mạnh mẽ, vũ khí sắc bén, và sự bền bỉ đáng ngạc nhiên. Dần dần, tại nơi nó chiến đấu các chiến binh kiến khác quy tụ lại gần bên, đây là xu hướng bản năng của bất kể loài nào, xu hướng dựa dẫm kẻ mạnh.

Nếu một mình Kira thì kẻ địch sẽ không cần quá để ý làm gì, nhưng khi số lượng xung quanh bắt đầu tăng dần lên, thì như cọc tiêu dẫn hướng, các Pheromon hưng phấn từ các chiến binh kiến đánh thuê lan toả, tựa như một vòng xoáy mạnh hấp dẫn các kiến khác cùng tham gia. Chính điều này đã gây áp lực lên đội quân kiến lê dương, khiến chúng khó mà tập trung tất cả quân lực để công phá thành luỹ được đựng lên từ vô số chiến binh kiến bên phía kiến chủ nô.

Dần dần, khu vực chiến trường bị phân tán ra hai khu vực riêng, tình cảnh của chúng cũng không hề giống nhau. Một bên là kiến lê dương đang cố gắng hết sức tấn công mạnh vào khu vực phòng thủ của phe kiến chủ nô, một bên là đội quân mới thành lập của Kira chúng chỉ khoảng năm ngàn chiến binh, nhưng sức chiến đấu vượt xa binh lính bình thường, cộng với khả năng chỉ huy, tầm nhìn bao quát và cả những giác quan nhạy bén. Đã giúp Kira đưa ra những quyết định chỉ huy đúng đắn.

Đội quân này như cơn lốc càn quét khu vực trung khu của kiến lê dương. Chúng như có con mắt nhìn được toàn bộ cục diện vậy, cứ lánh nặng tìm nhẹ mà đánh, không đánh nơi tập trung đông quân lính kẻ địch mà chỉ luồn lách đánh vào nơi quân địch bị dàn trải hơn.

Hơn nữa, đội quân này lại cực kỳ linh động, khó nắm bắt. Kiến lê dương đã để mắt đến mối nguy hiểm này, nhưng chúng vẫn bất lực không tìm được cách dồn đủ quân số vây hãm cơn lốc này.

Nó tung hoàng khắp chiến trường, nuốt chửng những con kiến lê dương, xé tan thành từng khối thịt vụn, trên đường đi chúng còn thu nhặt những con kiến phe kiến chủ nô bị lạc, nhưng tuyệt đối chỉ lấy những chiến binh khoẻ mạnh còn đủ sức chiến đấu. Trên chiến trường khốc liệt không có chỗ cho sự thương xót nào cả, là trung tâm của cơn bão Kira lạnh lùng đưa ra những quyết định dứt khoát mà kẻ chỉ huy cần làm.

Dù vậy, kiến lê dương với quân số vượt trội vẫn đang chiếm thế chủ động, chúng bỏ xác trên chiến trường đã thành một lớp mỏng nhưng vẫn chưa có dấu hiệu lùi bước, kiểu chiến đấu liều mạng kéo đối phương chết cùng của loài kiến lê dương này đúng là quá máu tanh rồi.

Bất ngờ, từ hông bên trái chiến trường, có đám bụi mù bốc lên, lẫn trong đó là những hình dáng đỏ hung tương tự Kira, chính là đội quân chiến binh của Liên Bang kiến đỏ hung, theo hiệp ước liên minh chúng đã đến để hỗ trợ đồng minh của mình.

Đội quân kiến đỏ hung như dòng thác lửa cuồn cuộn chảy tới, mới đầu là liếm mạnh vào mạn sườn bên trái của quân kiến lê dương sau đó dần dần có xu hướng vây rắp về phía sau. Ý định tạo thế gọng kiềm với kiến chủ nô khá rõ ràng.

Có vẻ đây không phải là lần đầu tiên chúng phối hợp chiến đấu với nhau, sự ăn ý tuy còn khập khiễng nhưng nếu có sự tin tưởng nhau hơn thì chắc chắc hợp đồng tác tiến sẽ thuận lợi, ít ra là không tổn thất quá nhiều chiến binh kiến đến vậy. Hoặc có lẽ đội quân kiến đỏ hung cũng tính toán đến muộn một chút, cho phe kiến chủ nô chấp nhận thương vong đủ lớn. Kira thở dài, vốn dĩ cả hai phe Liên Bang và Đế Quốc vốn vẫn còn hiềm khích nhau khá lớn.

Chuyện này khó mà giải quyết trong một sớm một chiều được, cần phải có sự xúc tác hoà hợp mạnh mẽ.

Hai mặt giáp công, thêm đội quân của Kira tàn phá đội hình bên trong, quân kiến lê dương càng lúc càng khó khăn hơn, nhưng kỳ lạ là chúng dù có phân tách bớt số lượng kiến chiến binh để chống đỡ, nhưng tuyệt nhiên chúng vẫn kiên định với mục tiêu tấn công ban đầu của mình.

Đó là giết nhiều kiến chiến binh phe kiến chủ nô nhiều nhất có thể, cho dù toàn quân có bị diệt.

Cuộc chiến vẫn tiếp tục kéo dài mãi tới cuối ngày, sau cùng cũng tiêu diệt được kiến chiến binh lê dương cuối cùng. Cuộc chiến đã kết thúc nhưng công việc dọn dẹp thì vẫn còn, các kiến chủ nô phải ra sức thu dọn chiến trường, đem các xác kiến đi xa tổ, càng xa càng tốt nếu không sẽ có dịch bệnh xảy ra. Từ lúc kiến lê dương đến đây, chúng đã mang đến nhiều mần bệnh cho các kiến bản địa. Do môi trường đảo cô lập nên sức đề kháng của các kiến bản địa khá là yếu ớt so với kiến ngoại lai. Bệnh dịch cướp đi sinh mệnh không kém gì chiến tranh cả.

Tổn thất binh lính của các bên sau khi kiểm đếm đã lên tới gần nửa triệu kiến, cả Liên Bang và Đế Quốc gần như kiệt quệ cả rồi, kiến chúa của chúng không sinh đủ số lượng kiến chiến binh, kiến thợ để bù đắp. Và chúng cũng không nắm được khả năng sinh sản cũng như số lượng mà kiến lê dương đang có là bao nhiêu.

Có một điều là quân đội kiến lê dương đã đi trinh sát và nắm rõ về tập tính, quy mô, cũng như tính toán số lượng chiến binh của các kiến bản địa trên đảo này rồi. Còn phía kiến chủ nô và kiến đỏ hung đều bị động, chúng chỉ biết co cụm bảo vệ lãnh thổ khi bị kiến ngoại lai ập tới tấn công dồn dập mà thôi.

Sau cuộc chiến các kiến chiến binh toả ra làm nhiệm vụ của mình, còn Kira với thành tích giết địch chói sáng như vậy, nó đã trở thành chủ đề bàn luận rộng khắp, rất nhiều thông tin được bàn tán trong khu vực của kiến chủ nô.

“Đó là một chiến binh khổng lồ, có ba đầu, mười tám chân có cả ba cặp càng dài thường thượt nữa.”

“Còn tôi thì nhận thông tin, hắn có bộ giáp cực kỳ vững chắc, những kiến lính lê dương có cắn có xé thế nào cũng không làm trầy xướt được lớp vỏ Kitin của hắn.”

“Chưa hết đây, tôi có kiến quen biết, cũng tham gia vào đoàn quân do siêu chiến binh đó dẫn dầu, hắn kể chiến binh đó là loài kiến đỏ hung, nhưng có hình dạng to lớn hơn nhiều, mỗi lần dậm nhảy là cả năm chục thân kiến, chỉ quét càng một cái là cắt đôi địch lả tả.”

“Đúng, đúng, rất nhiều kiến từng nhìn thấy hắn đều thông tin lại rằng, hắn là kiến siêu chiến binh, với khả năng vượt trội kiến bình thường.”

“Hắn từ đâu xuất hiện vậy nhỉ, trong những cuộc chiến lần trước nếu có siêu chiến binh này, chúng ta đã không khổ sở đến vậy.”

Hàng loạt thông tin về Kira được dồn thổi, những thông tin này cũng giúp các chiến binh có thêm ý chí chiến đấu, nhưng những kiến thượng tầng quyết định sống còn của loài kiến chủ nô, gồm những kiến chúa, kiến hữu tính và các kiến chiến binh lão làng thì không.

Chúng cũng thăm dò, nhưng không con kiến nào biết xuất thân của Kira, nó không thuộc đội ngũ nào của hậu phương phái tới, càng không phải là kiến của những tổ kiến khác loài phụ thuộc Đế quốc kiến chủ nô. Chỉ biết Kira là một chiến binh có sức mạnh vô song, nhưng lại hoạt động một cách độc lập.

Đây không phải là điều mà các kiến đầu não, quân sư mong muốn. Sự độc lập của Kira có tác dụng trong trận chiến này, nhưng nếu không kiểm soát được thì sẽ phá vỡ những quy tắc nền tảng trong quân đội của loài kiến. Loài kiến luôn cần phải ghi nhớ sức mạnh của chúng nằm ở số đông, sự tổ chức, kỷ luật mới là sức mạnh thật sự.

Sự xuất hiện ngang tàng của Kira đe doạ khối thống nhất này, kiến không cần hình tượng anh hùng, kiến không được theo chủ nghĩa cá nhân, tôn sùng một chiến binh nào cả, tất cả phải hành động và tuân thủ theo quyết định của số đông. Kẻ vượt khỏi giới hạn đó sẽ gây nguy hiểm ngược lại cho cộng đồng.

 Chính sự e ngại về những hành động mạnh mẽ đầy bản năng của Kira, khiến các con kiến thượng tầng này quyết định triệu tập để gặp Kira. Chúng cần biết được Kira là chiến binh như thế nào, có phục vụ lợi ích của Đế quốc kiến chủ nô hay không?

Chương 23: Triệu tập hội đồng kiến

Đây là bài viết cá nhân, hãy ghi nguồn nếu muốn copy hay chia sẽ! Xin cảm ơn!

Phong Vân!

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x