Chương 18 – Thu phục chuồn chuồn ngô

TIỂU THUYẾT – ĐẢO KIẾN

Chương 17: Tàn sát

Kira đưa bụng dưới hướng lên trên, nó cẩn thận ngắm chuẩn bình tĩnh chợ đợi con chuồn chuốn tiến vào tầm bắn.

Nhanh như chớp con chuồn chuồn đã tới gần, Kira bắn mạnh axit formic lên không trung, axit vẽ một đường thẳng đẹp mắt nhưng không đủ nhanh. “Trượt rồi”, Kira thầm nghĩ, nó gồng cơ bắp định nhảy tránh thế tấn công từ trên cao xuống như thái sơn áp đỉnh này.

Nhưng đang ở tư thế bắn, nó chưa kịp điều chỉnh cơ thể đã bị cú đâm thẳng của chuồn chuồn, mất thăng bằng Kira bị húc văng đi. Kiến Kỵ sĩ thúc con chuồn chuồn tiến tới, dùng chân tóm chặt lấy Kira, hàm dưới nó ngoạm gần hết phần thân trên của Kira.

“Két , két” tiếng răng sắc nhọn va chạm với lớp vỏ kitin bang lên, Kira cảm thấy mình bị ép muốn bể nát cả nội tạng bên trong. “Lực cắn thật khủng khiếp, phải nhanh chóng thoát thân, nếu chậm sẽ bị cắn đứt làm đôi chắc” Kira cố gắng vùng vẫy.

Phần bụng dưới của Kira gập tới một góc hơn 100 độ, cố gắng đâm vào bất cứ bộ phận nào của con chuồn chuồn nhưng đều vô vọng, hai chân trước chuồn chuồn túm chặt Kira mặc kệ nó vùng vẫy như thế nào cũng không mảy may chạm được vào đâu cả. “Liều thôi” Kira quyết tâm, nó cắn mạng vào phần thịt má trong miệng con chuồn chuồn, tiêm vào đó axit formic đậm đặc nhất có thể.

Điều này đã có tác dụng, con chuồn chuồn bị đau đớn theo phản xạ nó nhả Kira ra. Chớp lấy cơ hội sống, Kira dùng hết cơ bắp cả sáu chân của mình, đẩy mạnh vào đầu đối phương, may mắn là những chân của chuồn chuồn thì không mạnh như hàm răng của nó, đương nhiên là không mạnh bằng sức bật hết cỡ của Kira.

“Thoát được rồi”, Kira mừng rỡ. Nó nhảy mạnh tạo khoảng cách an toàn với đối phương, phần vỏ Kitin bảo vệ đã bị thủng, đây là lần đầu tiên chiến đấu mà lớp giáp bảo vệ của Kira bị cắn thủng, máu nó theo phần vỏ bị thủng chảy ra ngoài.

Trải qua thời khắc sinh tử khiến năng lượng kì lạ bên trong Kira bộc phát, đây là lần thứ ba mà cỗ năng lượng này hiển lộ trợ giúp Kira. Lớp vỏ Kitin dần được khôi phục, một sức mạnh cuồn cuộn lan toả khắp cơ bắp khiến Kira cảm thấy tràn trề sinh lực, đặc biệt là mắt của Kira – Bạch nhãn lại xuất hiện giúp nó phân tích tình huống.

Bằng bạch nhãn Kira nhận thấy có điều gì đó không bình thường ở những con chuồn chuồn này, bọn nó mang theo cảm xúc đau khổ khi bị điều khiển, hình như chúng không muốn làm theo mệnh lệnh chủ nhân của mình nhưng không thể kháng cự được.

“Điều gì đang xảy ra với chúng vậy nhỉ” Kira tập trung bạch nhãn hơn nữa. Lần này nó chú ý phần tiếp xúc giữa râu của kiến kỹ sĩ và phần cổ con chuồn chuồn. “Hình như có vật thể bám vào hạch thần kinh của con chuồn chuồn” Kira đưa ra phân tích của mình.

“Giết kiến kỵ sĩ chủ nô trước.” Kira đưa ra quyết định cuối cùng của mình, tấn công trước khi con chuồn chuồn đó bay lên.

Kira nhảy mạnh về phía chuồn chuồn, kiến kỵ sĩ cũng không phải dạng vừa nó điều khiển vật cưỡi của mình che chắn phái trước, đảm bảo đối thủ khó lòng mà vượt qua được, nó muốn chuồn chuồn của mình đối mặt chiến đấu với Kira. Nhưng Kira nào đơn giản chấp nhận như vậy, cánh nó dang ra vỗ mạnh về phía dưới tạo lực đẩy mạnh để đổi hướng tới bất thình lình, lượn một vòng tròn đẹp mắt nó đã bay vượt qua đầu con chuồn chuồn.

Tội nghiệp con kiến kỵ sĩ bị che khuất tầm mắt nên vẫn không hay biết tử thần đã ở ngay trên đầu nó. Từ trên cao Kira bổ xuống, ngay khi tiếp cận được kiến kỵ sĩ Kira đẩy mạnh con kiến rơi khỏi lưng chuồn chuồn ngô này, mục đích là cắt đứt khả năng điều khiển của chủ nhân với vật cưỡi, có như vậy Kira mới đảm bảo có phần thắng trong cuộc chiến này.

Đúng như vậy, khi mất đi sự điều khiển của kiến chủ nô con chuồn chuồn ngô bỗng ngập ngừng, nó không biết nên hành động như thế nào, nhưng Kira cảm nhận được cảm xúc cầu khẩn từ con chuồn chuồn thông qua Bạch nhãn của mình.

Lần này Kira đã biết sử dụng bạch nhãn của mình, nếu muốn điều khiển loài kiến khác thông qua bạch nhãn, nó phải đảm bảo các điều kiện này xảy ra. Một là, râu tiếp xúc râu để ít nhất quá trình tiến hành trao đổi trực tiếp phải diễn ra một lần. Hai là, khoảng cách bạch nhãn và mắt đối phương phải đủ gần để có tác dụng điều khiển, và một điều quan trọng không kém là phải gây ra đau đớn cho kẻ bị điều khiển, tức là gây ra sự căng thẳng, ức chế phân tán tinh thần đối phương, còn nếu cơn đau lớn đến mức làm sụp đổ tinh thần đối phương thì Kira chỉ điều khiển được một xác sống, sẽ không moi được tin tức nào quan trọng cả.

Khi đã hiểu được cách thức hoạt động của bạch nhãn, những việc còn lại tương đối dễ dàng hơn nhiều. Kira lạnh lùng liên tục cắt đứt hai chân sau của kiến kỵ sĩ, rồi tiến hành trao đổi trực tiếp.

– Nhanh chóng cho ta biết làm sao các ngươi có thể điều khiển được những con chuồn chuồn này, loài mà được mệnh danh là sát thủ bay hùng mạnh nhất.

– Tôi xin kể hết, xin đừng làm hại tôi. Dưới sức mạnh áp chế cực lớn của bạch nhãn con kiến chủ nô gần như đã đến gần bồ vực sụp đổ tinh thần bất cứ khi nào, may mà Kira đã phân tán bớt sức mạnh của mình đi.

“Chúng bị cấy nấm zombie, bị biến thành những xác sống tuy vẫn có suy nghĩ độc lập của mình, nhưng không thể làm chủ cơ thể. Trên râu kiến chủ nô có bám những hoá chất đặc biệt được điều chế từ những bào tử nấm mẹ, còn trên chuồn chuồn có bào tử nấm con bám vào hệ thần kinh của vật chủ, đây là chìa khoá để kiến chủ nô có thể thao túng, chỉ huy chuồn chuồn theo ý muốn.” Kiến chủ nô kể lại hết bí mật mà cả tổ gìn giữ bấy lâu nay, đây là bí mật quân sự sống còn của chúng, nếu không phải Kira sở hữu bạch nhãn có khả năng khống chế tinh thần kiến khác, thì dù bị tra tấn đến chết những con kiến chiến binh này cũng không tiết lộ bất cứ điều gì cả.

– Thì ra là vậy, thủ đoạn thật độc ác! Kira tức giận đến run hết cả thân mình lên, nó người nhìn con chuồn chuồn ngô ánh đỏ dưới nắng chiều tà.

Khung cảnh kỳ dị nhốm màu đỏ của con chuồn chuồn, pha lẫn màu đỏ hung của Kira cả máu sền sệt của những con kiến chủ nô chảy ra nhộm cả một vùng đất bùn lầy.

– Vì sao hai con chuồn chuồn còn lại chỉ bay vòng quanh phía trên, mà không hỗ trợ chiến đấu. Kira tiếp tục hỏi con kiến chủ nô.

– Bởi vì chúng là những con chuồn chuồn chuyên dùng để vận chuyển, trinh sát, hoá chất trên râu những con kiến kỵ sĩ kia chỉ chuyên để điều khiển vật cưỡi của mình chuyên chở kiến và hàng hoá, không như con chuồn chuồn ngô này, nó là chuyên gia săn mồi. Con kiến chủ nô thành thật trả lời.

– Thì ra là vậy, ta ta còn tưởng phải trải qua ác đấu tiếp tục nữa chứ. Tổ kiến chủ nô bên kia sông của các ngươi có quy mô như thế nào, những con chuồn chuồn có khả năng chiến đấu mạnh mẽ số lượng ra sao? Kira bình tĩnh tiếp tục tra xét.

– Tổ chúng tôi là một đế chế mạnh mẽ và rộng lớn, ngoài những tổ kiến tiền tiêu ra, còn có những tổ kiến phụ thuộc thuộc loài khác nữa, không phải chúng tôi nô dịch tất cả các tổ kiến khác, mà đôi lúc còn cho chúng hưởng sự tự do nhất định, những vẫn phải chịu sự kiểm soát của tổ chính là đế quốc kiến chủ nô – Đế quốc kiến chủ nô rừng lá đỏ. Về quy mô số lượng và vùng đất chiếm đóng có thể nhỏ hơn liên bang kiến đỏ hung ở rừng lá kim, nhưng sức chiến đấu tuyệt đối không hề thua kém chút nào cả. Còn về số lượng chuồn chuồn mà tổ nắm quyền điều khiển, rất khó nắm bắt được số lượng cụ thể, chắc chỉ có cấp bậc kiến hữu tính của đế quốc là biết được điều này. Kiến chủ nô này hầu như đã nói ra tất cả những điều nó biết cho Kira rồi.

Kira tới gần con chuồn chuồn ngô, nó kéo sền sệt con kiến chủ nô đến trước mặt con chuồn. Mắt hai kẻ săn mồi mạnh mẽ nhìn nhau, Kira dùng hàm của mình cạo đi những hoá chất bám trên râu con kiến chủ nô, định gắn lên râu của mình nhưng sau đó nó lại chần chừ, nó muốn giao tiếp với con chuồn chuồn này  nhưng với cách thức khác.

“Ta muốn ngươi trở thành bạn đồng hành của ta”. Kira phát tán thông tin bằng pheromon và cả dùng đến khả năng của bạch nhãn, sau đó nó chờ đợi con câu trả trời của con chuồn chuồn, nó nghĩ con chuồn chuồn này nhất định sẽ hiểu ý định của mình, Kira muốn có sự tự nguyện phục vụ của con côn trùng mạnh mẽ này, nó muốn sự tin tưởng tuyệt đối khi cả hai sát cánh cùng nhau, chứ không phải quan hệ chủ tớ như những con kiến chủ nô.

Giây phút này con chuồn chuồn hình như hiểu Kira muốn nó làm gì, có lẽ thời gian bị kiến chủ nô điều khiển từ khi còn là ấu trùng dưới mặt nước đến khi lên bờ săn mồi đã đủ dài, khiến nó cũng hiểu được một chút về hoá chất thông tin của loài kiến. Nó đưa ra sự lựa chọn của mình.

Nhìn qua con kiến chủ nô nằm bẹp dí dưới đất, con chuồn chuồn tiến tới dùng hàm dưới của mình cắn xé, nhai sạch sẽ con kiến từng là chủ nhân của nó. Sau đó nó hạ thấp phần đầu xuống, tỏ vẻ thuần phục Kira.

– Tốt lắm từ nay về sau, ngươi sẽ đi theo ta, chúng ta sẽ cùng săn mồi, cùng chiến đấu, dù khác loài ta cũng sẽ xem ngươi như là bằng hữu của mình. Ta chính thức đặt tên người là Red. Kira hài lòng vỗ về con chuồn chuồn ngô mới thu nhận này.

Red – chính là màu đỏ của Kira cũng là màu đỏ của chuồn chuồn ngô, Red như hiểu được điều Kira muốn truyền đạt nó hứng chí bay vút lên không trung, bây giờ nó mới cảm nhận được sự tư do thật sự của bản thân mình.

Red mang theo Kira bay lên đối diện với hay con chuồn chuồn nhỏ cùng kiến Kỵ sĩ của chúng!

chương 19: Vượt sông

Đây là bài viết cá nhân, hãy ghi nguồn nếu muốn copy hay chia sẽ! Xin cảm ơn!

Phong Vân!

5 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

3 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
trackback

[…] Chương 18: Thu phục chuồn chuồn ngô […]

trackback

[…] Chương 18 – Thu phục chuồn chuồn ngô […]

trackback

[…] Chương 18: Thu phục chuồn chuồn ngô […]

3
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x