Chương 15 – Xâm nhập tổ kiến chủ nô

TIỂU THUYẾT – ĐẢO KIẾN

Chương 14: Hành trình vượt sông

– À, tôi chưa hỏi phải xưng hô với cậu như thế nào. Trên đoạn đường về tổ kiến chủ nô, Kira hỏi con kiến nọ.

– Tôi là số 368!

– Còn tôi là Kira, nhưng cậu hãy gọi tôi là số 754.

– Anh có tên ư, tôi từng nghe loáng thoáng kiến chủ nô bảo chỉ có những kiến chúa mới có tên, hoặc là những hậu duệ trực hệ của những vương triều cổ xưa mới được thừa hưởng một phần họ sắc phong. Anh hình như không phải là kiến cái hữu tính.

– Đúng vậy! Kira trả lời số 368 – Tôi là một kiến đực đỏ hung hữu tính, tôi tự đặt tên cho chính mình à. Bởi vì hiện tại tôi bị lạc mất tổ của mình, nên khó lòng lấy một số nào đó, vì có thể sẽ trùng với bất kỳ một kiến nào đó vô tình gặp phải. Điều này sẽ khá bất lợi khi trao đổi thông tin.

Thật ra Kira mới chỉ trả lời một nửa, hay chính xác hơn là phần nổi của cái tên nó đang mang, còn sâu thẳm bản thân nó đã nảy sinh cái tôi cá thể mạnh mẽ, khát khao trở thành một cá thể được công nhận, không còn giống với những con kiến bình thường, luôn mặc định coi trọng xã hội thống nhất dân chủ của loài kiến hơn hết.

– Còn số 754 là sao? Số 368 hỏi.

– À. Khi đi săn mồi lúc nãy, tôi tình cờ gặp phải số 754 thật sự của tổ kiến chủ nô. Không biết đã gặp phải chuyện gì mà nó căng thẳng cực độ, tôi chỉ vừa định chạm râu muốn trao đổi trực tiếp hỏi thăm một số vấn đề, thì nó đã báo tên mình ra, sau đó đưa sạch tất cả thức ăn trong dạ dày cho tôi.

– Khi tôi từ chối, thì nó sợ hãi đến nỗi tự ngưng hoạt động cơ thể rồi cứ thế mà chết đi, nên tôi giấu xác nó rồi lấy luôn tên số 754.

– Tôi hiểu rồi. Số 368 tung hoá chất mang vẻ buồn bã – Chắc số 754 tưởng anh là kiến chủ nô muốn trấn lột thức ăn của nó, anh xem lại mình đi, hình dáng trông quá khoẻ mạnh cơ bắp thì cuồn cuộn, hàm và cặp càng sắc bén, chỉ trừ màu kitin đỏ hung bên ngoài và cái đầu nhỏ hơn kiến chủ nô, thì có gì khác chúng nữa đâu. Còn bọn tôi, kiến nào cũng gầy gò, ốm yếu. Anh không lấy thức ăn mà còn trả lại nó, kiến 754 chắc nghĩ là anh không cần thức ăn mà muốn đánh đập nó nên mới hoảng sợ mà chết ngất đi.

– Tại sao lại không lấy thức ăn mà đánh các cậu làm gì? Kira hỏi.

– Đôi khi là vậy đó, kiến chủ nô ở vùng tiền tiêu này xa tổ chính, bọn chúng thiếu đi pheromon gần gũi của kiến chúa nên nhiều khi mất kiểm soát, trở nên hung hãn khác thường, hay lấy bọn tôi ra để trút giận, nhưng bọn chúng thường không đánh chết trong tổ mà lựa lúc ra ngoài tìm thức ăn như thế này. Vì sợ ở trong tổ mà đánh chết sẽ gây ra hiệu ứng phản đối dữ dội của các kiến nô lệ khác.

Kira và số 368 mãi miết trao đổi thông tin, cuối cùng bọn chúng cũng đến cổng gác trước khi vào tổ. Kira lần đầu xâm nhập tổ kiến khác mà không được mời, nên có phần căng thẳng, nó cũng không muốn gây rắc rối cho số 368 nên chủ động đi thật chậm, cách xa số 368 để nếu có chuyện cũng không luyên luỵ đến số 368. Nó đã quá thảm rồi.

Và đúng như số 368 cho nó biết khi nãy, con kiến chủ nô gác cổng khi nhìn thấy Kira tha về một con mồi to lớn, nhiều mật ngọt như vậy, chúng chỉ kiểm tra Pheromon vào tổ một cách qua loa, Kira lại cố tình vác con rệp vừng to lớn che khuất thân thể của nó, cuối cùng thuận lợi tiến vào trong hang.

Vừa vào hang cách cổng một đoạn, những con kiến nô lệ đã phải đưa gần hết thức ăn mà chúng kiếm được trong ngày, chỉ dám giữa lại một ít đủ duy trì sức lao động mà thôi. Dọc những đường hầm trong tổ kiến, những con kiến nô lệ nhợt nhạt, di chuyển một cách thận trọng như những bóng ma, chúng không hề có sự trao đổi trực tiếp nào với nhau cả, như thể đây là một điều cấm kỵ trong tổ vậy.

Kira sau khi giao nộp con mồi mà mình săn được, cộng thêm một cú húc như trời giáng vào thân trên từ một con kiến chủ nô, nhưng đối với nó như phủ bụi mà thôi, nó bình thản đi tra xét từng ngóc ngách của hang.

“Đúng là quân số kiến chiến binh trong tổ này không đông, cũng không có mùi hoá chất đặc trưng của kiến chúa, đây chỉ là một hang tiền tiêu được dùng tạm thôi. Còn những con chuồn chuồn, ta không hề tìm thấy bất cứ dấu vết nào chứng tỏ chúng hiện hữu cả.” Kira sau một hồi thăm dò rút ra nhận xét.

“Cũng không cần vội vã, một mình ta cũng không làm nên cơm cháo gì đâu, làm sao để kích động được những kiến nô lệ này nhỉ, bọn họ yếu ớt nhưng quân số khá đông, mà loài kiến nào chả có bản năng chiến đấu. Ít nhất mình cũng phải giúp bọn họ tìm được lại chính mình, không thể cứ u mê tăm tối, làm nô lệ mãi được.”

– Ở đây có cả một ít trứng và ấu trùng kiến nữa này. Kira đi vào một cái hang có vẻ sạch sẽ nhất trong tổ. Nó nhìn thấy những con kiến thợ nô lệ đang chăm sóc trứng, ấu trùng cho kiến chủ nô.

“Chắc có lẽ những trứng kiến được vận chuyển tới đây, để bù đắp thiếu hụt về lượng của kiến chủ nô ở đồn tiền tiêu này, số 154 có nói nơi này thường xuyên phát sinh chiến đấu mà.”

Kira đến gần một con kiến bảo mẫu, phát tín hiệu hỏi thăm:

– Cô đang làm gì vậy?

– Tôi đang chăm sóc những cá thể non trong đàn. Kiến bảo mẫu e dè trả lời.

– Cô có thấy điều gì đó khác thường không? Kira tiếp tục truyền đạt thông tin, lần này nó đã thực hiện trao đổi trực tiếp, có lẽ do tò mò nên kiến bảo mẫu đã chấp nhận phương thức trò chuyện này.

– Điều khác lạ gì cơ, tôi không thấy có gì khác ở đây cả.

– Có đấy, cô không chú ý là Pheromon của những ấu trùng này khác hẳn với bọn cô à.

– Điều này có gì lạ, vì đó là những ấu trùng kiến chủ nô mà! Kiến bảo mẫu ngơ ngách trả lời.

– Kira vẫn kiên nhẫn giải thích: vậy tại sao pheromon của cô lại khác với những kiến thợ khác trong tổ, tôi biết cô chỉ hình dung được có hai loại kiến là kiến chủ và kiến tớ, nhưng thực sự không phải vậy, có nhều loại kiến trong tổ này. Và tất cả các cô đã bị lừa dối lâu nay.

Kira đợi cho kiến bảo mẫu tiêu hoá được lượng thông tin bất ngờ này đã, chúng vốn dĩ đã quen với việc nghe mệnh lệnh từ kiến chủ nô nên rất lười suy nghĩ, ngoài ra Kira cũng cố tình phát tán thông tin ra xung con kiến bảo mẫu xung quanh.

Cuộc trao đổi giữa chúng đã gây nhên những xáo trộn nhất định, dần dần chủ đề nhạy cảm này được các con kiến khác tham gia thảo luận.

Kiến chủ nô trong tổ cảm nhận được những Pheromon bất thường từ những con kiến nô lệ, những tín hiệu nguy hiểm, chúng cần phải được dập tắt ngay lập lức. Một mệnh lệnh từ những kẻ thống trị được đưa ra, các kiến nô lệ không được phép trao đổi bất cứ điều gì cả, đây là lệnh giới nghiêm.

Các con kiến nô lệ này có vẻ không quen với việc phản kháng, hoá chất trao đổi có phần giảm bớt, nhưng trong tổ hiện giờ còn có Kira kẻ tích cực gieo rắc thông tin hoá chất đến mọi đường hầm, cố gắng cho mọi kiến nô lệ đều biết, chừng nào nó còn chưa bị ngăn chặn, thì một cuộc nổi loạn có khả năng sẽ nổ ra.

Kiến chủ nô đương nhiên sẽ không cho phép chuyện này diễn ra, chúng tích cực tìm nguồn phát ra thông tin nguy hại này. Chúng đã phát hiện được Kira và truy đuổi nó.

Kira hiện giờ vẫn chưa tan hết hoá chất mà kiến số 154 đã làm cho, giúp nó trà trộn vào tổ nên những kiến chủ nô vẫn nghĩ nó là một con kiến nô lệ nất thường mà thôi, không nghĩ là nó trà trộn từ bên ngoài vào. Bất ngờ Kira bò nhanh vào hang nuôi ấu trùng, nó cắn chết một con non, sau đó lẫn vào đám kiến bão mẫu đang hoảng sợ tụ tập một góc. Kiều này đã kích hoạt một hành động cực đoan của kiến chủ nô.

Ăn cắp, giết hại trứng và ấu trùng của loài kiến là hành động chiến tranh, vì đe doạ đến sự duy trì của đàn. Khi có hành động đó diễn ra, những con kiến thợ, kiến chiến binh sẽ dốc hết mọi khả năng để tiêu diệt mục tiêu gây ngu hại tới giống nòi của chúng, đây là bản năng đã được định sẵn trong mỗi loài kiến – Bách khoa toàn thư về loài kiến.

Bọn kiến chủ nô này nghĩ rằng những kiến nô lê đã nổi dậy phản kháng rồi, bây giờ không phải là đàn áp bình thường nữa mà sẽ là một cuộc giết chóc không khoan nhượng.

Đương nhiên là Kira sẽ không bở lỡ cơ hội này, nó tung pheromon kích động rộng khắp mặt đất. Những con kiến nô lệ đa chủng loại này bị kiến chủ nô đánh giết, chúng cũng vùng lên phản kháng, trong số đó có những con kiến thợ mang bản năng chiến đấu của một chiến binh như kiến lực sĩ, kiến đỏ hung…

Số lượng giữa kiến chủ nô và kiến nô lệ trong tổ là ngang nhau, nhưng trong hành lang tổ chật hẹp những kẻ to lớn hơn lại khó xoay sở và có phần bị động hơn, đồng thời kiến chủ nô không có đủ không gian để triển khai đội hình chiến đấu, nếu ở mặt đất thì đẳng cấp khi chiến đấu giữa hai bên cách xa nhau hoàn toàn, một toán chiến binh kiến chủ nô cũng đủ tiêu diệt hết kiến nô lệ yếu ớt rồi.

Tận dụng sự hỗn loạn trong tổ, Kira tìm kiếm những kiến thợ chủ nô lâu năm, mục đích để tìm hiểu về những con chuồn chuồn mà chúng có quan hệ, Kira hiểu rõ những con kiến có tuổi thọ đủ cao sẽ có nhiều kinh nghiệm hơn những kiến thợ trẻ.

Không mất nhiều thời gian, Kira tóm được một con kiến chủ nô già, nó có những vết sẹo dài trên thân do kinh qua nhiều trận chiến. Kira kẹp chặt con kiến già bằng cơ bắp khoẻ mạnh của mình, nó tiến hành trao đổi trực tiếp.

Chương 16: Thức tỉnh bạch nhãn

Đây là bài viết cá nhân, hãy ghi nguồn nếu muốn copy hay chia sẽ! Xin cảm ơn!

Phong Vân!

5 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

3 Góp ý
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
trackback

[…] Chương 15: Xâm nhập tổ kiến chủ nô. […]

trackback

[…] Chương 15: Xâm nhập tổ kiến chủ nô […]

trackback

[…] Chương 15 – Xâm nhập tổ kiến chủ nô […]

3
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x