Chương 14 – Kế hoạch vượt sông

TIỂU THUYẾT – ĐẢO KIẾN

Chương 13: Loài kiến siêu trộm

– Được rồi, trước tiên chúng ta cần nghỉ ngơi lấy lại sức lực đã tiêu hao những ngày trước đã. Ta chắc là ngươi cũng đã rất mệt mỏi rồi.

Số 154 hơi cảm kích trước sự quan tâm của Kira, sống trong tổ của kiến chủ nô nên số 154 được rèn luyện tính lọc lõi cũng như cảm nhận được sự thay đổi Pheromon của đủ các loại kiến từ đó đánh giá phân tích cảm xúc của chúng, đó là bàn năng của nó cũng như cách để sinh tồn của một kẻ yếu trong một chế độ bị áp bức nặng nề.

Nó cảm nhận được sự quan tâm của Kira đối với mình là thực tâm, cũng có chút lợi dụng nhưng không có nhiều sự phản cảm. Vậy là đủ lắm rồi.

Kira đào một cái hang nhỏ sau đó đi săn thức ăn, cả hai trải qua một đêm nghỉ ngơi yên bình, tận dụng thờ gian rảnh này chúng thảo luận kế hoạch cho ngày mai:

– Số quân của kiến chủ nô tại vị trí bờ sông phân bố như thế nào. Kira hỏi số 154.

– Đây là đồn tiền tiêu của kiến chủ nô, quân số của chúng không đông lắm. Chỉ khoảng hơn một ngàn kiến chiến binh và một số lượng tương ứng kiến nô lệ để phục vụ.

– Còn về số lượng chuồn chuồn chiến đấu thì sao?

– Cái này tôi không biết rõ được, điều này thuộc loại cơ mật, chỉ có kiến chủ nô lớn tuổi mới nắm rõ. Tôi đoán là có ba đến năm con chuồn chuồn thôi.

– Số lượng cũng không quá nhiều lắm nhỉ. Kira nhẩm tính.

– Anh đừng quá coi thường bọn chúng, tuy rằng anh rất mạnh mẽ vượt xa kiến chiến binh bình thường, nhưng những kẻ tồn tại ở căn cứ tiền tiêu này, kiến nào mà không mạnh mẽ, không bản lĩnh cơ chứ. Nơi này không được sự bảo vệ của tổ, nên việc phải chiến đấu với các loài săn mồi nhiều như cơm bửa vậy.

Số 154 nói cũng đúng, Kira chỉ có kinh nghiệm chiến đấu một mình, trận chiến lần trước ở tổ kiến vàng, nó có cả một đội quân kiến đánh thuê hỗ trợ phía sau cộng thêm đông đảo kiến thợ vàng mới đánh đuổi được đàn ong vò vẽ. Còn bây giờ nó chỉ có một mình, cùng một tên trộm có khả năng giả dạng mà thôi.

– Bây giờ ta ở thế lấy ít địch nhiều, phải dùng kế mà thôi. Ngươi có kế sách gì không?

– Tôi có một kế nhỏ, nhưng thành công hay không thì điều đó còn tuỳ thuộc và sự tin tưởng của anh với tôi đến mức nào nữa.

– Ngươi cứ trình bày thử ta xem nào.

“Đầu tiên mục tiêu của chúng ta là trộm lấy một con chuồn chuồn để vượt sông, nhưng chỉ có kiến chủ nô mới có khả năng điều khiển chuồn chuồn mà thôi, vậy nên dù làm gì chúng ta cũng cần bắt giữ được một kiến chiến binh chủ nô.”

“Mà muốn bắt giữ được một kiến chiến binh trong tổ là chuyện rất khó khăn, tôi có khả năng giả trang vào hang kiến chủ nô, nhưng chiến đấu thì mơ đi, một nhát cắn của kiến chiến binh đủ cắt đôi người tôi ra rồi.”

“Vậy chỉ có cách là dụ đối phương ra ngoài mà thôi.”

Kira thấy số 154 phân tích cũng khá hợp lý, nó nhìn số 154 với ánh mắt khích lệ, yêu cầu 154 tiếp tục.

– Anh có hai lựa chọn: một là khi tôi dẫn dụ được một lượng lớn kiến chiến binh ra ngoài, anh có thể tìm cách vào hang chúng, quấy rối có thể thừa cơ mà bắt một kiến chiến binh đi; hai là anh sẽ mai phục ở ngoài khi tôi dẫn chiến binh kiến chủ nô ra ngoài, anh lựa thời cơ tấn công bắt giữ một kiến chủ nô.

Kira ngẫm nghĩ, quả thật số 154 cho ý kiến cũng hợp lý và đúng là Kira có bao nhiêu sự tinh tưởng với nó mới quan trọng, vì cách nào cũng là thả số 154 về tổ kiến chủ nô cả, đến lúc đó Kira không có ở bên cạnh thì sao biết được số 154 có phản bội hay không. Nhưng Kira vẫn muốn tự mình hành động hơn, bản tính của nó là như vậy nhiệt huyết và liều lĩnh.

– Ngươi có khả năng giúp ta cũng ẩn đi mùi pheromon trên người được không?

– Có thể, nhưng chỉ là ngăn không cho kiến chủ nô phát hiện từ xa, chứ không đủ để giúp anh vào tổ kiến thuận lợi. Bởi vì kiến chủ nô cũng học được phương pháp pha trộn mùi hoá chất của kiến Ninza chúng tôi, nên nếu tiếp xúc trực tiếp chúng sẽ phát hiện được thật giả.

– Vậy là đủ rồi, ngươi hay giúp ta ẩn hết mùi một ngày, ta cần lại gần quan sát thêm tổ kiến chủ nô trước khi có quyết định.

– Hơi nguy hiểm, nhưng anh biết bay lại có sức mạnh đáng nể nên dù có bị phát hiện từ xa chúng cũng khó mà bắt được anh. Tôi cần chuẩn bị một vài thứ rồi sẽ nhanh chóng làm ngay.

Sau khi được khử hết mùi, sáng sớm khi còn chưa có ánh mặt trời nào cả Kira nhanh chóng tiếp cận tổ kiến chủ nô, nó lựa chọn một mô đất cao, tầm nhìn rộng rãi không bị chắn tầm mắt. Số 154 có nhắc nhở Kira là nó chỉ tạm thời che được mùi của Kira trong một ngày mà thôi, sau đó hoá chất sẽ bị phai dần mất tác dụng che đậy.

Với khả năng nhìn xa, Kira dễ dàng quan sát được hành động của tổ kiến đối phương. Như nhiều tổ kiến bình thường khác, từng nhóm kiến thợ được kiểm tra trước khi rời tổ kiếm ăn, gác cổng là những con kiến chiến binh to lớn chắc hẳn là kiến chủ nô rồi, quả thật hình dáng bên ngoài của chúng khác hẳn với những con kiến thông thường khác, rõ ràng là chúng đã được tiến hoá một cách chuyên biệt để phù hợp với việc chiến đấu.

Kiến chủ nô có cái đầu to lớn khác thường, riêng phần đầu đã gần gấp hai lần đầu của một con kiến bình thường khác. Có vẻ như chúng phát triển cách chiến đấu trực diện là chính, với vũ trang mạnh như vậy chúng là những chiến binh hạng nặng sẵn sàng nghiền nát những kẻ cản đường.

Còn những kiến thợ tạp nham kia được dẫn ra ngoài bởi một toán nhỏ chỉ có vài con kiến chủ nô dẫn đầu, kiến thợ gồm đủ các thành phần được chia thành từng nhóm lộn xộn, chắc là để ngăn ngừa những con kiến cùng một loài có thể giao tiếp, trao đổi thông tin đây là cách chia nhỏ để trị thường dùng. Kira chú ý vào một nhóm kiến thợ có cả kiến đỏ hung lẫn trong đó.

“Thật không ngờ bọn kiến chủ nô lại đánh chiếm được nhiều tổ kiến đến vậy, nhìn chủng loại từ kiến vàng, kiến đen nhỏ yếu đến kiến đỏ hung, kiến cắt lá, kiến lực sĩ mạnh đến vậy mà chúng cũng bắt làm nô lệ được, có thể nhìn ra bọn chúng đã càn quét nhiều tổ kiến đến mức nào, không thể xem thường khả năng chiến đấu của loài kiến chủ nô này.”

Bám theo sau nhóm kiến thợ mà có kiến đỏ hung, Kira thận trọng nó đợi những con kiến chủ nô không để ý lẻn đến gần con kiến thợ đỏ hung.

– Này! Người anh em sao lại bị bắt đến nơi này. Kira nhẹ nhàng dùng tiếp xúc trực tiếp để trao đổi thông tin.

– Cậu cũng ai, sao lại trông giống hệt tôi vậy.

– Tôi là kiến đỏ hung, cậu cũng vậy, chúng ta cùng loài với nhau.

– Kiến đỏ hung, tôi không hiểu lắm, chủ nhân chỉ cho tôi biết là có hai loại kiến tồn tại trên đời là kiến chủ và kiến nô lệ mà thôi.

Kira đã hiểu ra, đây là một con kiến bị đem đi khi mới chỉ là trứng hoặc ấu trùng kiến, nó không được nuôi dưỡng và giáo dục tử tế, thế giới quan đã bị bọn kiến chủ nô bóp méo để dễ bề điều khiển, thuần hoá.

– Không, không phải đâu. Thế giới rộng lớn này có rất nhiều loài kiến, mỗi loài lại có hình dáng và tập tục sinh hoạt khác nhau… Kira như mở ra thế giới mới cho con kiến đáng thương kia, nhưng sợ là nó sẽ bị sốc bởi lượng thông tin mới mẻ này, nên Kira chỉ mới giới thiệu sơ lược.

– Cảm ơn cho tôi biết những kiến thức mới mẻ đó, thật ra tôi cũng có chút nghi ngờ nhưng gồng quay công việc bận rộn suốt ngày đêm khiến bọn tôi thời gian nghỉ ngơi còn không có, nên không thể trao đổi được gì với nhau nhiều cả.

– Anh xem trò chuyện với anh đã là một sự xa sỉ lớn rồi, nếu không đủ lượng thức ăn đem về tổ, thì tôi sẽ bị các chủ nhân trừng phạt rất nặng nề.

– Ồ, cậu đừng lo, tôi săn mồi rất giỏi, để tôi lo việc đó cho.

– Thật sao, trông anh cường tráng mạnh mẽ hơn tôi nhiều, dù là có hình dáng tương tự nhau.

Quả thật những con kiến bị nô lệ này trông rất yếu ớt do thiếu ăn, có con còn bị rụng râu, đứt chân nữa, chắc hẳn chúng bị bọn kiến chủ nô áp bức rất thảm. Kira mớn cho kiến mới quen này một lượng mật ngọt, nó là thức ăn ngon nhất mà kiến này từng thấy. Sau đó nó để cho đồng loại nghỉ ngơi, chỉ chốc lát sau nó đã đem về được hai con rệp vừng mập ú.

– Thế này thì cậu khỏi lo rồi nhé.

– Anh thật giỏi quá, những con rệp này rất khó tìm thấy à. Nhưng sao lại bắt những hai con, sức tôi tha một con đã đủ mệt rồi, vả lại cũng bị kiến chủ nô thu giữ thôi.

– Một của cậu, một của tôi. Tôi muốn vào tổ của bọn chúng xem thử.

“Kiến bên ngoài thật kỳ quái, khi không lại muốn vào tổ kiến lạ để bị hành hạ.” Kiến nô lệ thầm nghĩ.

– Tôi san sẽ cho anh một ít pheromon nhận dạng để vào tổ, bình thường bọn kiến canh gác cũng không để ý nhiều lắm à, chúng không sợ chúng tôi trốn đi, bởi chúng tôi không có khả năng sinh tồn bên ngoài tổ nếu không có sự bảo vệ của kiến chủ nô. Nên khi vào tổ cũng chỉ kiểm tra qua loa mà thôi, nhiều lúc thấy kiến nào đem về nhiều thức ăn bọn chúng cũng không thèm kiểm tra mà cho qua luôn. Nhưng tôi hơi lo lắng.

– Tôi sẽ bảo vệ cậu, đừng lo lắng quá, chúng ta cùng một loài mà.

Kiến đỏ hung nô lệ này suy nghỉ cực kỳ đơn giản, nó không có khả năng tự quyết định bất cứ điều gì cả, dễ bị tác động từ kiến khác, nô tính của chúng đã bị khắc sâu, rất khó thay đổi. Kira cũng chỉ cần vào được tổ kiến chủ nô, rồi sẽ tự mình tìm hiểu sau.

Nó đã có kế hoạch riêng cho bản thân mình.

Chương 15: Xâm nhập tổ kiến chủ nô.

Đây là bài viết cá nhân, hãy ghi nguồn nếu muốn copy hay chia sẽ! Xin cảm ơn!

Phong Vân!

5 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

1 Bình luận
Cũ nhất
Mới nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
trackback

[…] Chương 14: Hành trình vượt sông […]

1
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x