Chương 10 – Hành trình tìm miền đất mới

TIỂU THUYẾT – ĐẢO KIẾN

Chương 9: Nhiệm vụ của nữ vương Kiến vàng dành cho Kira

Kira im lặng nhìn quanh, ở góc cuối căn phòng nó nhìn thấy Hareta Imeru, nàng cũng đang lặng lẽ hướng râu về phía hắn, có lẽ mong muốn tìm hiểu được chút ít thông tin gì đó, nhưng đây là cuộc trao đổi trực tiếp, nên ngoài việc chờ đợi ra nàng kiến vàng không thể làm gì khác được.

– Thôi được. Tôi đồng ý!

– Hareta. Nàng lại đây đi! Kiến chúa phát tín hiện về phía nàng kiến lấp ló phía trong.

Nàng kiến chúa xinh đẹp đi tới, bây giờ nàng đã trông thành thục hơn nhiều nét tính nghịch lúc đầu Kira nhìn thấy cũng đã phai nhạt bớt. Có lẽ nàng cũng hiểu mình đang gánh trọng trách lớn trên vai. Thật tội cho hai kiến hữu tính này, chúng đều phải gánh trên mình trọng trách quá lớn, Kira vẫn còn nhiệm vụ quay trở lại liên bang kiến đỏ hung ở rừng lá kim, ít nhất nó cần phải thông báo về cái chết nhóm kiến chiến binh đã bảo vệ nó, Kira nợ họ mạng sống của mình nên không muốn những cái chết oanh liệt đó chìm vào lãng quên.

Đây là nghĩa vụ bắt buộc của nó, lần đó cả nhóm trinh sát của kiến lạ mặt kia đã bị chết hết cả, nó may mắn sống sót. Nhưng có trời mới biết khi nào lại có một đội trinh sát khác tiếp cận liên bang của nó, cho dù là để làm gì nhưng với sự hiếu chiến của kiến lạ mặt, Kira cảm giác là sẽ không có kết quả tốt lành gì cho liên bang và thành phố nơi nó sinh ra cả. Nó phải trở về, không điều gì có thể ngăn được quyết tâm của Kira.

– Chiến binh kiến đỏ hung, anh sẽ giúp đỡ tôi cho chặn đường sắp tới chứ.

– Chắc chắn rồi! Tôi sẽ cố gắng hết sức mình.

Cả hai dùng râu tiếp xúc trực tiếp nhau, bọn chúng sẽ là bạn đồng hành một thời gian nên bây giờ chúng phải làm quen để tạo sự tín nhiệm ban đầu.

Nữ vương kiến vàng Shirio Noyuki kuyusa chính thức nói ra ý định của mình, các kiến chiến binh còn khả năng chiến đấu được lựa chọn một cách nhanh chóng, và nhận nhiệm vụ hộ tống kiến cái hữu tính mà có khả năng trở thành Nữ vương tương lai nếu may mắn. Dù sao sự chọn lọc của tự nhiên vốn dĩ cũng đã cực kỳ khắc nghiệt, cho dù là không có cuộc tấn công từ ong vò vẽ thì những kiến cái hữu tính muốn thực hiện được mong muốn xây dựng một tổ mới cho mình cũng không hề dễ dàng tí nào.

Sau nghi thức tiếp mật và chia tay với các kiến thợ vàng, các kiến cái hữu tính tập trung đông đủ.

– Các ngươi nên xuất phát được rồi! Kiến chúa phát ra tín hiệu mong muốn tiễn đưa.

Kira và Hareta đi về phía Đông, đó là mong muốn của Kira. Cả 2 leo lên ngọn cây cao bung mạnh đôi cánh của mình ra đón gió.

Sự kỳ diệu khi bay lượn trên không trung thật tuyệt vời, khiến cả hai như ngất ngây vậy. Sẽ là tuyệt vời hơn nếu hôm nay lại là lễ hội giao phối, nhưng nếu vậy Kira có khả năng mất mạng, Kiến đực hữu tính chỉ được một lần giao phối với kiến cái trong đời, sau cú ra trò đó nó sẽ kiệt sức hoàn toàn, cơ năng của thân thể sẽ đình trệ và cái chết là điều không tranh khỏi, kiến cái thì tiếp tục giao phối cho đến khi nhận đủ tinh trùng cần thiết để xây dựng một tổ kiến mới, đó sẽ là số lượng khổng lồ đủ để nó sinh nở cả mười đến ba mươi năm liền tuỳ mỗi loài.

Tuy bản năng Kira thôi thúc nó nhưng có thể Hareta là kiến vàng không cùng chi như kiến đỏ hung, hoặc có thể bởi lý trí sinh tồn mãnh liệt với lời hứa dang dở của mình, nó chỉ xem nàng như người bạn đồng hành cho quãng đường sắp tới mà thôi.

– Kira, anh nghĩ tôi nên chọn vị trí như thế nào để xây dựng tổ mới! Anh biết đấy, trước khi có đủ số lượng kiến lính có đầy đủ khả năng cho những chuyến đi săn mật ngọt, tôi chỉ có thể tìm một nơi an toàn, đào một hang nhỏ sinh ra lứa kiến đầu tiên khoẻ mạnh đã. Rồi sau đó tôi chỉ để mọi việc cho những đứa con mình tự vận hành như tự nhiên mà thôi.

– Tôi hiểu! Chúng ta cần chọn một gò đất cao ráo một chút, cẩn thận không đi nhầm vào khu vực của tổ mối nào cả. Nếu là dưới một gốc cây to thì càng tiết kiệm công sức đào hang hơn, vì thường đất ở đó sẽ tơi xốp hơn nhiều.

– Có lẽ nên bay thêm một quãng đường nữa, xung quanh tổ kiến vàng của nữa vương Shirio Noyuki kuyusa, tôi cảm nhận là có khá nhiều thú săn kiến bất lợi với tổ kiến non nớt về sau của cô.

– Vâng! Tôi nghe lời anh vậy.

Cả 2 vừa thong thả bay lượn tận hưởng những luồn gió mát vừa trò chuyện vui vẻ, chúng truyền đạt thông tin với nhau bằng những cú chạm râu nhẹ nhàng. Bỗng nhiên, Kira cảm nhận có một thứ gì đó đang chú ý đến chúng nó, nó tập trung thị giác của mình nhìn, đó là một con chim nhỏ. Không kịp nữa rồi con chim đó đã bay gần sát tới Hareta, Kira chỉ kịp dùng tốc độ nhanh nhất của mình đẩy mạnh nàng ra, nó thay nàng chịu cú gắp bằng mỏ như trời giáng của con chim.

Hơi choáng váng, nó nhận ra mình vẫn còn đang mắc kẹt ở cuống họng. Bản năng sinh tồn lại một lần nữa thúc giục nó nghĩ cách, đôi mắt lại một lần nữa hiện lên màu đỏ rực.

“Bằng mọi giá phải làm cho con chim khạc nhổ nó ra ngoài, trước khi nó bị nuốt chửng xuống” Kira thầm nghĩ. Nó tức tốc ép chặt khoang bụng dưới, phun ra axit formic nhiều nhất có thể, nếu là kiến lính bình thường khác thì có khả năng bị thương do chính lượng axit bắn ra, bởi cổ họng con chim là không gian kín, nhưng với Kira lớp vỏ Kitin vững chắc khiến nó tự tin là sẽ không làm mình bị tổn thương.

Axit đốt cháy cổ họng con chim khiến nó đau đớn vùng vẫy, cảm giác rát bỏng thiêu đốt nó, không thể chịu đựng thêm được nữa, đúng như dự đoán của Kira con chim đó đành phun mạnh nó cùng lượng axit trong cổ họng ra ngoài. Nồng độ axit mà Kira phóng ra đậm đặc đến nỗi dù đã bị phun không ít ra ngoài, thì vẫn khiến khoang miệng con chim bị tổn thương nặng nề, nó đau đớn húc mạnh vào một thân cây trước mặt, cú tông khiến con chim mất thăng bằng rơi mạnh từ trên không trung.

– Anh thế nào rồi! Hareta lo lắng bay tới.

– Tôi không sao, may mà có vẻ con chim đó đang đói nên muốn nuốt tôi nhanh chóng, chứ nó dùng mỏ cắn mạnh thì chắc bây giờ cơ thể bị chia làm đôi rồi. Kira nhẹ nhàng trấn an nàng.

Sau cú sốc vừa rồi, cả hai đều mệt mỏi và cũng không còn hứng thú bay lượn như trước nữa. Sau một hồi quan sát xung quanh, chúng cũng chọn cho nữ hoàng kiến tương lai một vị trí ưng ý.

Kira dùng càng to khoẻ của mình gạt bớt vụn gỗ và đất cát ra, sau đó đào sâu xuống dưới lòng đất, nó cố gắng tạo ra một cái hang đủ lớn cho kiến cái đẻ trứng được thoải mái. Sau khi đưa Hareta xuống, nó bò ra ngoài gần cửa hang để canh gác.

Khoảng khắc khi nàng công chúa kiến vàng cắn bỏ đi đôi cánh mỏng manh của mình, đôi cánh bây giờ đã trở nên vô dụng và vướn víu, để nó có thể chuẩn bị cho kỳ sinh nở đầu tiên của mình, cũng chính là lúc kira và nó đã trở nên có khoảng cách. Nàng đã là nữ hoàng kiến mới có nhiệm vụ và trách nhiệm bảo vệ tổ với những đứa con của mình, còn Kira dù đã giúp đỡ nàng rất nhiều, đến mức gần như hi sinh tính mạng thì cũng sẽ trở thành kẻ ngoài, bởi một tổ kiến duy trì sự tin tưởng và đoàn kết tuyệt đối với nhau, chính là vì tất cả chúng đều từ một mẹ sinh ra.

Kira hiểu điều đó, và nó cũng mừng vì nhiệm vụ tìm vùng đất mới cho Hareta đã hoàn thành, ngay sáng sớm hôm sau nó có thể ra ngoài và tiếp tục cuộc hành trình về cố hương của mình được rồi. Lứa kiến non đầu tiên thường sẽ nhận tín hiệu bắt đầu làm việc từ kiến chúa, nếu Kira còn ở đây, bọn chúng sẽ khó lòng xác định được đâu là cá thể đầu tiên dẫn dắt cả tổ, sẽ gây ra sự hỗn loạn khó lòng mà sửa chữa được. Nàng kiến chúa tuy non nớt nhưng cũng hiểu điều đó, nhìn thấy Kira lặng lẽ bò tới cửa hang nó có hàng ngàn thông tin muốn truyền đạt, nhưng không biết phải bắt đầu như tế nào cả.

Có lẽ im lặng lại tốt cho cả hai, vốn dĩ con đường bọn chúng ban đầu đã xác định là chỉ gặp gỡ nhau một thời gian ngắn mà thôi.

– Anh phải đi rồi ư! Nàng Hareta truyền đạt thông tin vào sáng sớm hôm sau.

– Đúng vậy! Cô cũng đã sinh được lứa ấu trùng kiến đầu tiên khoẻ mạnh, an toàn, tôi không thể tiếp tục ở lại được nữa.

– Cảm ơn anh đã bảo vệ tôi cả quãng đường vừa qua, nếu không có anh giúp đỡ, có lẽ tôi cũng trở thành mồi ngon cho những loài đi săn ngoài kia, như các chị em của mình vậy. Thật không ngờ lại có khả năng trở thành nữ vương.

– Không có gì to tát cả đâu. Đây là nhiệm vụ của một kiến chiến binh.

– Anh sẽ tiếp tục tìm đường trở về quê hương phải không? Lại đây tôi sẽ vắt cho anh một ít chất dinh dưỡng từ những ấu trùng kiến kia, tôi chỉ có thể làm được như vậy.

Kira cũng không hề thấy ngại ngùng, nó cũng không thấy có vấn đề gì để từ chối cả, loài kiến vẫn hay giúp đỡ nhau một cách chân thành như vậy. Nàng Hareta tới gần một ấu trùng khá lớn, vuốt ve nhẹ nhàng lên bụng nó, con ấu trùng ngoan ngoãn nằm im hưởng thụ, sau một lúc nó tiết ra lượng chất ngọt từ thân thể mình. Kira lại gần uống hết, ngay lập tức nó cảm thấy cơ thể khoẻ khắn hơn hẳn, đến khi uống chất ngọt từ con ấu trùng thứ năm, Kira mới lắp đầy được dạ dày của mình, bây giờ nó đã lấy lại toàn bộ sức mạnh ban đầu, thậm chí còn thấy tràn trề năng lượng hơn.

Kira cảm nhận được một khi mình chiến đấu dũng mãnh, dùng hết khả năng sức mạnh của các khối cơ bắp, thì chỉ cần nghỉ ngơi và ăn uống đảm bảo, thì sẽ nhanh chóng phục hồi trở lại và các cơ còn mạnh mẽ hơn trước. Bây giờ nếu gặp phải một con ong bắt cày chiến binh tinh nhuệ nó cũng dễ dàng tiêu diệt gọn. Sự tự tin của nó tăng cao theo sức mạnh mỗi ngày một lớn.

– Tôi phải xuất phát rồi. Kira chào nữ hoàng Hareta, bây giờ phải xưng hô như vậy rồi. Nó tin tưởng với khả năng của mình,nàng sẽ dẫn dắt tổ kiến của mình phát triển tới một quy mô lớn.

Ra khỏi hang, hơi lạnh chưa tan của sương sớm mai khiến Kira cảm giác khoan khoái. Nó rùng mình nhẹ một cái, vẻ mặt tươi vui bước đi trên lớp lá khô.

Chương 11 – Huấn luyện bản thân

Đây là bài viết cá nhân, hãy ghi nguồn nếu muốn copy hay chia sẽ! Xin cảm ơn!

Phong Vân!

5 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest

0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x