Cảnh giới tu tiên phàm giới- Mãng Hoang kỷ

Trước tiên hãy nói về bảy cảnh giới tu tiên đầu thuộc phàm nhân giới, mở đầu tu luyện.

– Tầng thứ nhất, Hậu Thiên, thọ mệnh trăm năm.

– Tầng thứ hai, Tiên Thiên, thọ hai trăm tuổi.

– Tầng thứ ba, Tử Phủ, thọ được năm trăm năm.

-Tầng thứ tư, Vạn Tượng, thọ được tám trăm năm.

-Tầng thứ năm, Nguyên Thần, có thể được xưng là Nguyên Thần đạo nhân.

Đọc tiếp “Cảnh giới tu tiên phàm giới- Mãng Hoang kỷ”

“BỈ THƯƠNG GIẢ THIÊN, CỚ GÌ NGƯƠI KHÓC”

Câu này cũng có thể do Hỏa Man Công của Hỏa Man Tộc phát hiện ra Man Thần chỉ là giả dối, nơi bộ tộc sinh hoạt chỉ là một vùng đất bị vứt bỏ. Hắn biết tất cả chỉ là giả, nhưng hắn không muốn tin. Cho nên hắn mới thốt lên “Bỉ thương giả thiên, cớ gì ngươi khóc”. Tô Minh sau khi ngẫm lại cuộc đời của mình, thì hắn cũng chỉ đành ngẩn mặt cảm thán như vậy.

Đọc tiếp ““BỈ THƯƠNG GIẢ THIÊN, CỚ GÌ NGƯƠI KHÓC””

Tiên nghịch: ba lần hoá phàm

Những đạo hữu nào đã từng đọc tiên nghịch ít nhiều đều sẽ có ấn tượng về triết lý cảm ngộ nhân sinh trong truyện, nhất là ba lần hoá phàm của Vương Lâm. Bên cạnh thần thông và pháp bảo thì điểm hay nhất của Tiên Nghịch và của tác giả Nhĩ Căn chính là Đạo lý, là quy tắc, là sự thấu hiểu về vạn vật, thế giới trong tiên hiệp. Ở đây mình chỉ đề cập tới thế giới quan mà tác giả muốn chúng ta cảm nhận trong truyện. Truyện tiên hiệp vốn dĩ đã là hư ảo là hoa trong gương, trăng dưới nước. Các đạo hữu cũng không cần bàn luận đúng sai.

Đọc tiếp “Tiên nghịch: ba lần hoá phàm”